Mặc Thư Kỳ nhìn có chút say mê, quả nhiên Lam nhi của cô không có làm cô thất vọng, ánh mắt dịu dàng của cô nhìn Lâm Lam, hơi há miệng: "Lam nhi."
Trong mắt Lâm Lam hơi ướt át, hắn thâm tình nhìn Mặc Thư Kỳ, muốn đem dung mạo của nàng khắc sâu ở trong lòng, nhưng là lông mày của hắn nhíu chặt, giống như là đang chịu đựng đau khổ gì, Mặc Thư Kỳ có chút lo lắng nhìn hắn.
Lâm Khiếu Thiên nhìn chuyển động cùng lúc giữa hai người không khỏi có chút đắc ý: "Mặc tiểu thư, đồ đâu?"
Mặc Thư Kỳ lưu luyến không rời dời tầm mắt khỏi người Lâm Lam, ánh mắt lạnh lẽo của cô nhìn Lâm Khiếu Thiên, vẫn là tóc trắng như tuyết thêm vào mặt nạ màu bạc, dường như khí chất của Mặc Thư Kỳ càng thêm vượt ngoài thế tục lạnh lẽo.
Mặc Thư Kỳ lấy ra một mảnh của tấm bản đồ kho báu, phất phất tay về phía Lâm Khiếu Thiên: "Thả Lam nhi ra."
Mắt Lâm Khiếu Thiên giống như ánh sáng đỏ nhìn thấy mảnh bản đồ kho báu này, thô lỗ từ phía sau kéo Lâm Lam ra ngoài, không chút do dự đẩy về phía Mặc Thư Kỳ. demcodon-lequydon Mặc Thư Kỳ cũng không chần chờ, tiện tay liền ném mảnh bản đồ đó tới.
Mặc Thư Kỳ nhanh chóng ôm lấy Lâm Lam vào trong lòng, lo lắng để tay lên hai vai của hắn, kiểm tra trên người hắn: "Lam nhi, ngươi có sao không?"
Lâm Lam dịu dàng nhìn Mặc Thư Kỳ lắc lắc đầu.
Mặc Thư Kỳ ôm Lâm Lam vào trong lòng, chăm chú cuốn hắn lại, muốn đem hắn hòa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ngoc-cua-ta/2626697/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.