Trịnh Sơn Từ nghe xong câu hỏi kia thì thoáng khựng lại, không biết nên đáp thế nào. Trong đôi mắt sâu thẳm của hắn như có thứ cảm xúc gì đó âm ỉ dâng lên. Hắn khẽ nhắm mắt một chút, rồi nhẹ giọng đáp:
"Thơm."
Mùi hương đó khiến lòng hắn bỗng chốc xao động. Hắn nhìn bàn tay trắng trẻo của Ngu Lan Ý, thoáng nảy sinh ý muốn... hôn lên đó một cái. Ý nghĩ ấy khiến chính hắn cũng giật mình.
Ngu Lan Ý có làn da rất mềm, chỉ cần nắm nhẹ cũng để lại dấu vết nhàn nhạt. Hắn còn chưa thấy đau, đã đi giày vào, mang hộp phấn trân châu Trịnh Sơn Từ tặng đặt lên bàn trang điểm.
Đây là lần đầu tiên có nam nhân tặng hắn son phấn, lại còn tinh tế để ý xem hắn dùng loại nào. Hắn vốn xinh đẹp, lại có thân phận cao quý, Trịnh Sơn Từ chú ý đến hắn một chút là điều đương nhiên.
Nghĩ vậy, lòng Ngu Lan Ý liền rộn ràng vui vẻ.
Mà cảm xúc của cậu thì luôn hiện rõ trên mặt. Trịnh Sơn Từ thấy cậu vui lên, cũng nhẹ nhõm thở ra, mỉm cười: "Đường xa, bảo phòng bếp chuẩn bị nhiều ít lương khô. Ngươi thích ăn thịt, cứ lấy thêm chà bông."
"Ta muốn mang cả đầu bếp theo đến Tân Phụng huyện."
Việc này Trịnh Sơn Từ đồng ý: "Được."
Nghĩ đến chuyện Ngu Lan Ý không chịu nằm lì trên giường nữa, Trịnh Sơn Từ cũng muốn ra ngoài mua ít điểm tâm Thịnh Kinh để đem lên xe ngựa, dọc đường có ăn vặt đỡ buồn.
"Ta ra ngoài một chút."
Trịnh Sơn Từ gật đầu, để cậu có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-lang-ta-la-nam-phu-ac-doc/2748019/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.