🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 208: Mộ Cẩm Vân, em đang ghen à

Cô khá là hào phóng đấy.”

Đèn đỏ trước mặt, Lục Hoài Cẩn bất chợt quay đầu nhìn cô.

Mộ Cẩm Vân đang tựa vào cửa kính xe hơi giật mình, không hiểu chuyện gì: “Hửm?”

“Vừa nãy tôi nhìn thấy Hạ Như Mộng.”

Nghe thấy câu này của anh, Mộ Cẩm Vân mới phản ứng lại là anh có ý gì, cô mỉm cười: “Sau khi về nước, tôi phát hiện có rất nhiều chuyện đều phải qua loa một chút.”

Trước khi cô về nước, cũng không phải là chưa từng nghĩ tới ở chung với mẹ kế và em kế, nhưng là bọn họ bất nhân bất nghĩa trước, đến ngay cả Mộ Đình Nam, ba đẻ của cô đều có thể mang cô ra làm vật hi sinh, mắt lạnh nhìn mẹ con Lương Thu Trà bỏ thuốc hãm hại cô.

Mộ Cẩm Vân phát hiện, hình như mình đã không còn hy vọng gì với mấy cái ấm áp nữa rồi.

“Hình thái này của cô…”

Anh nhíu mày, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng một cậu cũng không nói ra.

Phía trước vừa đúng lúc chuyển sang đèn xanh, Mộ Cẩm Vân nghiêng đầu nhìn anh cười: “Đèn xanh rồi, cậu Cẩn.”

Lúc trước Mộ Cẩm Vân cảm thấy công tử như Lục Hoài Cẩn chỉ nên kính nhi viễn chi* (kính trọng như không thể gần),nhưng tiếp xúc rồi lại cảm thấy cũng được.

Huống hồ anh còn biết cảm thụ cuộc sống hơn rất nhiều người, dường như kiếm tiền đối với anh chỉ là việc phụ, chứ không phải việc chính.

Cô muốn ăn

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-em-that-hu-hong/940527/chuong-208.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng
Chương 208
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.