🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 237: Anh đã từng yêu em chưa?

Mộ Cẩm Vân dựa vào ghế văn phòng, nhìn Đàm Ngọc Tiêu đang ở trước mặt mình: “Ngọc Tiêu, đi thôi.”

Nói xong, cô kéo chiếc áo gió ở bên cạnh mặc vào, rồi nhấc chân lên bước ra ngoài.

Lúc này, tài xế đã tan làm, Mộ Cẩm Vân lái xe đưa Đàm Ngọc Tiêu về nhà trước rồi tự mình trở về.

Hòa Binh rất yên tĩnh vào khoảng một giờ sáng, tất cả mọi người đều đang chìm vào giấc ngủ, ngoại trừ cô.

Ngay khi xe vừa đỗ, Hứa Thanh Nga gọi điện hỏi cô đã về chưa, cô ấy có để lại cho cô một bữa ăn khuya.

Mộ Cẩm Vân giơ tay đóng cửa xe: “Mình đã ở bãi đậu xe, không nói nữa, mình lên trước đã.”

Cô nói xong liền cúp điện thoại, chờ thang máy lên tầng một, nhưng không có.

Cô vẫn không biết phải đối mặt với Hứa Thanh Nga như thế nào, hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, nhưng dường như cô đã nhìn thấy kết cục.

Cô như trở về năm vừa mới trở về Việt Nam, bị Lương Thu Trà và Mộ Tinh Anh hai người họ dồn đến mức đường cùng, Tống Lâm cũng chỉ thờ ơ quan sát.

Cho dù sau ngần ấy năm, cô vẫn không cách nào quên đi nỗi tuyệt vọng của mình.

Cho đến bây giờ, cô gần như nghĩ rằng mình không còn là thời Mộ Cẩm Vân của năm đó nữa, nhưng Tống Lâm không nhất thiết phải làm cho nguyên mẫu của côdễ dàng xuất hiện như vậy.

Trước mặt anh, cô là con

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-em-that-hu-hong/940612/chuong-237.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng
Chương 237
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.