Toàn bộ Tỷ Cung chỉ có đúng hai tấm thẻ vàng đen.
Thần bí và cao quý.
Ông ta đã làm việc ở đây suốt ba năm, đây là lần đầu tiên tận mắt thấy thẻ vàng đen thật sự.
Trước kia chỉ từng thấy qua ảnh.
Cô gái này vậy mà lại có thẻ vàng đen?!
Vừa nãy ông ta đã làm gì rồi?
Bảo vệ nghĩ tới hành động điên rồ vừa rồi của mình, sợ đến mức mặt tái nhợt, khom lưng run rẩy nói: "Xin lỗi cô, tôi xin lỗi, là tôi không coi người khác ra gì."
Khóe môi Cố Mang hơi nhếch, kiêu ngạo và ngang ngược, đường nét chân mày lạnh lùng, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa chầm chậm: "Ăn cơm nhiều vào, não mới đủ dùng."
Bảo vệ khom lưng thấp hơn, trán toát ra một tầng mồ hôi lạnh: "Vâng."
Cố Mang đút tay vào túi, rồi kéo Mạnh Kim Dương, thong thả đi vào Tỷ Cung.
Khí chất mạnh mẽ.
Chị hai thực sự không dễ chọc.
…
Ban đêm, Cố Mang nhìn Mạnh Kim Dương uống nửa viên thuốc ngủ rồi ngủ, rồi cô đi ra ngoài.
Khi trở về đã là giữa đêm khuya.
Cô cởi áo ngoài và cầm theo, mò mẫm trong bóng tối vào nhà vệ sinh.
Đóng cửa, bật đèn, vứt áo bên cạnh máy giặt.
Giấu khẩu súng và một tấm ảnh vào ngăn bên trong.
Cô mở vòi nước, rửa tay, rửa kỹ từng chỗ da.
Khóe môi từ từ nhếch lên.
Vừa hoang dã vừa điên cuồng, chọc thủng cái ác từ trong xương tủy.
…
Ở bên kia.
Một chiếc xe hơi màu đen khiêm tốn dừng trước cửa một câu lạc bộ.
Một người đàn ông khí chất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1605221/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.