Cố Mang di chuyển châm mấy phút.
Tiếp theo, mười hai cây châm lần lượt lấy máu ở mười hai lỗ.
Lục Hi Vi thấy Cố Mang lấy máu, sắc mặt sa sầm, đi nhanh về phía trước: "Cô làm gì vậy?!"
Lục Thừa Châu quay mặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía cô ta, tràn đầy uy hiếp.
Trong nháy mắt, Lục Hi Vi giống như bị đóng đinh ở tại chỗ.
Cô ta mấp máy môi không cam lòng nói: "Anh ba! Bà nội xuất huyết não! Cô ta lấy máu ở tay chân, anh nói cho em biết làm vậy thì được gì?!"
"Từ khi nào mà anh ở trong mắt mọi người lại biết kiên nhẫn như vậy nhỉ?" Lục Thừa Châu nói vừa nhẹ vừa chậm, khóe miệng cong lên lạnh lùng, lộ ra vài phần hung ác.
Bầu không khí trong phòng lạnh đi mấy độ.
Lục Hi Vi đối diện với đôi mắt đen nhánh lạnh lẽo của Lục Thừa Châu, lỗ chân lông sau lưng nổi lên, gần như không thở nổi.
Sắc mặt lúc xanh lúc trắng nhưng vẫn cứng đầu, ngoài mạnh trong yếu nói: "Anh ba! Đây là anh đang lấy tính mạng của bà nội ra để mạo hiểm! Em tuyệt đối sẽ không cho phép một ả nữ nhân lừa gạt giở thói ngang ngược ở đây!"
Cô ta bước nhanh về phía trước, đưa tay muốn kéo Cố Mang ra.
Còn chưa đụng tới Cố Mang thì cổ tay đã bị một bàn tay trắng trẻo tinh tế kìm lại trên không trung.
Thiếu nữ chậm rãi nâng đôi mắt đen lạnh lẽo lên, khóe mắt có một ít tơ máu rất nhỏ, lông mày nhướn lên vừa điên cuồng vừa hoang dại, dùng sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1605236/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.