Nghe thấy lời mỉa mai của Tần Dao Chi, Vu Xu vẫn còn sợ hãi, không nói gì, khóe mắt hơi đỏ lên, thở hổn hển.
Cô ta từ trước đến nay đều sĩ diện, coi trọng hình tượng, lúc này không cần soi gương cũng có thể tưởng tượng ra mình chật vật đến mức nào.
Tần Dao Chi cười lạnh một tiếng: "Không chịu thua nổi thì đừng chơi, thật sự tưởng mình ghê gớm lắm, vĩnh viễn sẽ không thua, ai cho cô tự tin vậy?"
Đối với Tần Dao Chi không có lời nào không thể nói, đặc biệt là đối với đại tiểu thư giả vờ như Vu Xu.
Cô ấy nhìn không vừa mắt cô ta từ lâu rồi.
Bây giờ còn dám trêu chọc chị Mang.
Vu Xu trừng mắt nhìn Tần Dao Chi, mím môi không nói được lời nào.
Tần Duệ kéo tay Tần Dao Chi, ý bảo cô ấy bớt nói lại.
Tần Dao Chi cười khẩy, trợn mắt, sải bước đi về phía Cố Mang.
...
Phòng y tế.
Bác sĩ xử lý xong vết thương của Cố Mang, nói tình hình đại khái, đúng là không nghiêm trọng lắm, chỉ bị thương ngoài da.
Tần Phóng và Hạ Nhất Độ thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay Cố Mang mà có chuyện gì, Vu Xu đừng hòng bình an vô sự rời khỏi trường đua ngựa.
Đôi tay của Cố Mang là đôi tay có thể cứu người.
Trên giường bệnh khác, bác sĩ kiểm tra xong chân của Vu Xu, đi đến nói với Tần Phóng: "Cậu chủ, chân của cô Vu bị gãy xương, chúng tôi chỉ có thể xử lý đơn giản, phải đến bệnh viện bó bột."
"Chậc, chỉ gãy một cái chân thôi sao."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1694354/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.