Nhạy cảm như Lục Thừa Châu gần như chỉ một giây sau là nhận ra khí thế của Cố Mang thay đổi. Anh ta nhìn bóng dáng lạnh lùng sắc bén của cô, cất giọng nói trầm thấp từ tính: "Sao thế?"
Cố Mang không trả lời, đôi mắt đen sâu thẳm như bị hút chặt lấy sân khấu, khuôn mặt tinh xảo lúc này lại lạnh tanh
Khóe mắt xếch lộ ra vẻ bất thường, ý lạnh đổ ập xuống.
Lục Thừa Châu nhìn theo ánh mắt của cô.
Đó là một bộ trang phục đỉnh cao, đẹp đến động lòng người, nhưng lại có chút gì đó, không rõ ràng.
...
Hàng ghế đầu ở khu vực khán giả
Đào Kính hoàn hồn, nhìn về phía Tề Tùng Nham, giọng nói chậm rãi nhưng lại mang chút kỳ lạ: "Vừa nãy anh nói, đây là tác phẩm của học trò anh, Chu Tâm Đường?"
Tề Tùng Nham hoàn toàn chìm đắm trong suy nghĩ về việc tác phẩm lần này của Chu Tâm Đường chắc chắn sẽ gây chấn động trong giới thiết kế.
Ông ta không hề nhận ra sự bất thường của Đào Kính.
Ông ta gật đầu, nụ cười trên môi không giấu được: "Tôi nghe nói hôm đó hội trưởng đã đi xem vòng sơ tuyển của cuộc thi thiết kế. Không nhìn thấy tác phẩm này sao?"
"Tôi đã thấy rồi." Đào Kính nhẹ nhàng nói: "Tác phẩm rất tốt."
Tề Tùng Nham nhận được lời khẳng định, lại càng thêm đắc ý: "Tâm Đường quả rất xuất sắc. Tài năng thiết kế của con bé rất vượt trội, từ nhỏ đã bộc lộ tài năng. Tương lai chờ sau khi tốt nghiệp Học viện Thiết kế Hoàng gia, chắc chắn con bé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1694384/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.