Ánh mắt Cố Mang sắc lẹm, cô liếc ông ta một cái, bầu không khí quanh cô cũng trở nên nghẹt thở, giọng nói lạnh lùng: "Bỏ tay ra."
Trong lòng Lôi Tiêu càng thêm tức giận, siết chặt tay hơn: “Cậu nói con có nghe không! Đừng để cậu biết những chuyện đồi phong bại tục con làm bên ngoài!”
Một giây sau, tay ông ta bị một bàn tay lộ rõ khớp xương nắm lấy siết chặt lại.
Lôi Tiêu bị đau theo bản năng buông tay ra, đột nhiên bị ai đó hất văng ra ngoài.
Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy một gương mặt lạnh lùng tuyệt mỹ, thân hình cao lớn, khí thế mạnh mẽ, chỉ đứng đó cũng đủ khiến người ta không rét mà run.
Siêu sao đẹp trai nhất trong giới giải trí, có lẽ cũng không thể sánh với người này.
Lôi Tiêu nhìn anh ta, trông không giống người Minh Thành: "Cậu là ai? Tôi đang nói chuyện với cháu gái tôi, liên quan gì đến cậu?”
Lục Thừa Châu quay mặt qua, không chút biểu cảm hỏi cô: “Cậu của cô?”
Khuôn mặt Cố Mang trông rất thờ ơ, đôi mắt trắng đen rõ ràng lạnh lẽo tựa hồ nước lạnh, trầm giọng đáp: “Ừm.”
Lục Thừa Châu đảo mắt qua nhìn ông ta, nháy mắt như có một thanh kiếm sắc bén đâm vào yết hầu của Lôi Tiêu.
Sởn cả tóc gáy.
"Không giống lắm." Khóe miệng người đàn ông hơi nhếch lên, giống như một nụ cười mỉa mai.
Lôi Tiêu nhìn thấy trong nụ cười đó là sự sỉ nhục, sắc mặt ông ta trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc này, điện thoại của Cố Mang đổ chuông, là Khương Thận Viễn gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1695614/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.