Lúc này, cánh cửa văn phòng được đẩy ra: "Cố Mang."
Giọng nam thanh lịch, từng chữ rõ ràng bệnh nghề luật sư.
Cố Mang nhìn sang.
Khương Thận Viễn đi phía trước, trợ lý nữ ở sau lưng cầm một ly cà phê và một ly bưởi mật ong đặt lên bàn trà.
Khương Thận Viễn đặt tài liệu trong tay lên bàn làm việc, sải bước tới ngồi xuống đối diện cô: "Gần đây thế nào, không nói một tiếng đã đến Bắc Kinh, định đánh úp bất ngờ à?"
Trong giọng điệu lộ lên vẻ quen thuộc.
Cố Mang nâng ly bưởi mật ong lên uống một ngụm, lạnh nhạt nói: "Chuyện của Kim Dương."
Vẻ mặt Khương Thận Viễn căng thẳng: "Kim Dương làm sao?"
Cố Mang nhấc mí mắt lên, con ngươi đen như hồ sâu lạnh giá nhìn chằm chằm vào anh ấy, ánh mắt rất sắc bén: "Người từng làm hại Kim Dương sắp được thả ra, tôi muốn anh kháng cáo một lần nữa."
Sợi dây căng thẳng trong đầu Khương Thận Viễn lúc này mới được nơi lỏng: "Tôi hiểu ý của cô, đúng lúc phần luật pháp này đã được sửa đổi xong trong năm nay, cô yên tâm, tôi sẽ xử lý ổn thỏa."
Cố Mang gật đầu, thờ ơ nói: "Người đó sống tốt chứ?"
Giọng nói thâm trầm, kỳ dị lại vô lại.
Khương Thận Viễn cười: "Bị cô đánh thành như vậy, lúc vào thì 90 cân, hiện tài còn 50 cân, da bọc xương, tinh thần ngày càng không ổn định, bị dạy dỗ không ít, cô nói người đó sống tốt không?"
Không tốt thì tốt.
Cố Mang khẽ nhếch miệng, kèm theo một chút lạnh lùng tàn nhẫn: "Tôi rất hài lòng với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-ngay-nao-cung-online-va-mat/1695625/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.