Một ngày đẹp trời nào đó.....
" Mặc Thiên Tân, Mặc Thiên Di... đứng lại cho mẹ..."
" Uầy.... câu nói vô dụng nhất mọi thời đại..."
Hai nhỏ một lớn, bất chấp hình tượng rượt đuổi nhau khắp ngõ ngách trong nhà.
" Bắt bọn nhóc lại cho tôi..." Tử Kỳ vừa đuổi theo vừa ra lệnh cho mọi người. Nhưng ai cũng chần chừ... họ không dám cãi lệnh phu nhân nhưng mà... gây thù với hai nhóc này đảm bảo cuộc sống sau này ở Mặc gia của họ sẽ vô cùng thê thảm. Họ phải làm sao đây?
" Loạn hết rồi à.... Tôi nói mà cũng không nghe sao?" Tử Kỳ hét lên. Đám người lập tức hoàn hồn... Lời chủ mẫu vẫn là nên nghe theo.
Rất nhanh.... bọn nhóc bị túm lại... người túm được là Bạch Hổ và Chu Tước. Xui cho bọn nhóc... ai bảo lo chạy... tông vào bọn họ.
" Ai cho hai đứa lại tự ý xâm nhập vào hệ thống máy tính nội bộ làm loạn hả?" Tử Kỳ ngồi xuống sofa, vắt chéo chân, tay gõ gõ lên đùi, nhìn hai đứa nhóc trước mặt, đứng nghiêm túc, cúi đầu đếm móng chân.
" Mẹ.... cái đó tụi con đang phát huy tinh thần yêu công nghệ..." Mặc Thiên Di không dám ngẩng đầu, chỉ lí nhí trong miệng.
" Còn cãi..."
" Mẹ... là con chủ mưu... không liên quan em ấy..." Mặc Thiên Tân rất ra dáng anh trai. Tuy còn nhỏ nhưng cậu biết bảo vệ Thiên Di là nhiệm vụ của cậu.
" Đừng lo... con cũng có phần... không thoát nổi đâu..."
Haizzz... Bọn nhóc đã tròn sáu tuổi... biết suy nghĩ hơn... tuy đã không còn làm những trò nguy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-sat-thu-cua-trum-xa-hoi-den/1952089/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.