Lúc Thôi Loan Thúy không có chuyện để làm sẽ đi luyện chữ,, còn hơn những thiếp thất khác, thời gian của nàng thật ra không khó qua, không luyện chữ, cũng có thể luyện cầm, mỗi một dạng dụng tâm nghiên cứu đều cần tiêu hao rất nhiều thời gian cùng tinh lực.
Lục Sa một bên giúp thất phu nhân mài mực, một bên nhìn chữ viết của thất phu nhân, thật tình cảm thấy chữ viết của thất phu nhân cũng xinh đẹp giống như dung mạo của nàng, thậm chí có phần mềm mại mỹ lệ hơn cả dung mạo của nàng, chữ viết này vô cùng thanh nhã, hạ bút có lực, nét chữ của ngũ phu nhân so với thất phu nhân giống như gối thêu hoa trên gối, điểm ấy Lục Sa muốn trái lương tâm phủ nhận đều khó khăn.
"Ngươi viết vài chữ cho ta xem." Thôi Loan Thúy đem bút lông trong tay đưa cho Lục Sa.
"Ta chỉ nhận biết vài chữ, nào dám bêu xấu trước mặt phu nhân đây." Mặc dù đang là nha hoàn, nhưng Lục Sa rất có thiên phú đọc sách viết chữ, nhưng lúc trước ma ma chỉ dạy các nàng nhận biết mặt chữ, biết viết vài chữ là được rồi, dạy rất qua loa, cho dù Lục Sa đối với đọc sách viết chữ có hứng thú cũng chỉ có thể viết chữ tốt hơn nha hoàn khác một chút, cho nên Lục Sa nào dám trước mặt thất phu nhân xuất thân dòng dõi thư hương viết chữ, vậy chẳng phải là múa rìu qua mắt thợ sao!
"Ta bảo ngươi viết thì viết đi, dài dòng nhiều như vậy làm gì?" Thôi Loan Thúy đem bút nhét vào tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-tai-thuong/2138554/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.