Trong lòng Đồ Cửu Mị đong đong nhảy động, sau đó rón ra rón rén tiêu sái đến bên cạnh bình phong, ló đầu ra, bên trong yên vụ lượn lờ, nhưng mặc dù là như vậy nàng vẫn nhìn thấy được, tóc phu nhân vãn ở trên đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn xinh đẹp tuyệt trần, còn có bờ vai hơi lộ ra, tuyết trắng như dương chi bạch ngọc, xương quai xanh rõ ràng xinh đẹp, tiếp đó là như ẩn như hiện giấu ở trong nước.
Đồ Cửu Mị không khỏi nuốt một chút nước bọt, nàng chỉ cảm thấy phu nhân toàn thân đều khiến nàng nhìn mà thèm khát, thèm khát đến trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, nàng cảm thấy chưa từng có người bào làm nàng có cảm giác giống như phu nhân, tựa như một khối thịt béo khiến nàng cảm thấy rất rất muốn ăn, rõ ràng bụng nàng một chút cũng không đói nhưng loại cảm giác này so với đói bụng còn cường liệt hơn, nàng muốn sờ cần cổ trắng nõn của phu nhân, muốn sờ bờ vai đơn bạc lại mỹ lệ của phu nhân, muốn sờ mỗi một tấc da thịt trên người phu nhân, cũng muốn sờ xương quai xanh của phu nhân, càng muốn sờ bộ ngực mềm mại giấu trong nước của phu nhân, thậm chí còn muốn nhìn xuống, ngay cả chỗ tư mật nhất nàng cũng muốn nhìn. Đồ Cửu Mị cho dù có ngốc hơn nữa, cũng cảm thấy được bản thân động tà niệm là vô cùng không thích hợp, sau khi nhận thấy, khuôn mặt liền nóng hổi, chỉ cảm thấy bản thân giống như đăng đồ tử nên mới sinh ra tâm tư tà ác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-tai-thuong/2138572/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.