Bốn giờ sáng là thời điểm người ta ngủ sâu nhất, bình thường người có suy nghĩ bình thường sẽ không chọn lúc này mà gọi điện thoại, nếu lúc này gọi điện cho Đường Mộ chỉ có thể nói người này không phải là bình thường, mà là bị cửa kẹp. Nhưng mà không thể phủ nhận trên thế giới này thật sự có người không bình thường, bởi vì Đường Mộ chính là bị tiếng điện thoại thúc hồn đoạt mệnh đánh thức.
“Thẩm Lãng, tiếp điện thoại...” Đường Mộ kéo chăn trùm lên đầu, trực tiếp chui vào trong lòng Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng mở mắt ra rất là bất đắc dĩ nhìn tiểu tổ tông ở trong lòng, ngẫm lại vẫn là nhận mệnh mò điện thoại trên tủ đầu giường, nhìn thấy là một dãy số lạ, mở khóa màn hình: “Xin chào, ngài là?” Y cảm thấy tổ tông này nhà y sai sử y thật là thuận tay.
Người ở đầu kia điện thoại sửng sốt, nửa ngày chưa khôi phục tinh thần lại: “Xin hỏi đây là điện thoại của Đường Mộ phải không?”
Nam nhân một hơi tiếng Đức lưu loát, rất là nghi hoặc khó hiểu, lúc này là bốn giờ sáng! Điện thoại của Đường sao lại là một nam nhân tiếp?
“Đúng vậy, đây là điện thoại của Đường Mộ, xin hỏi anh là?” Thẩm Lãng vừa nghe, câu thứ hai lặp tức đổi thành tiếng Đức lưu loát tiêu chuẩn.
“Tôi là bạn ở Đức của hắn, tên là Charlie, ngại quá đêm khuya quấy rầy, có thể gọi hắn nghe điện thoại một chút không?” Nam nhân lễ phép mà bình tĩnh!
“Hắn hiện tại hẳn là sẽ không nhận điện thoại của anh, không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/248962/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.