Truyện được đăng duy nhất tại wattpad!
_______
"Nếu là bọn em thua thì sẽ uống hết mấy rương rượu bên kia, còn anh thua thì chờ kết thúc tụi em sẽ nói cho anh sau!"
Thẩm Thành nhướng mày, dáng vẻ bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho lão đại một bữa tiệc sinh nhật khó quên trong đời rồi.
Thẩm Lãng nhìn mấy rương rượu trên đất, lại nhìn nhìn đám người trước mắt, cảm thấy có chút không công bằng.
"Như vậy đi, nếu mấy đứa thua thì mỗi đứa thêm 300 cái hít đất, 300 cái gập bụng, chạy 100 vòng quanh đại viện. Dám chơi không?"
Không nghe được kết quả nếu mình thua, Thẩm Lãng lập tức đòi trước lợi thế cho mình.
Phe xanh lam đồng loạt nhìn nhau, hình phạt cũng đủ tàn nhẫn!
"Thế nào? Đồng ý không?"
"Không thành vấn đề!" Thẩm Ly gật gật đầu.
"Vậy được! Thời hạn là ba tiếng đồng hồ, tới lúc đó quân xanh lam còn không đánh bại quân đỏ thì quân xanh lam thua!"
Muốn chỉnh y? Không-có-cửa-đâu!
"Đại ca! Như vậy không công bằng! Nếu các anh đi trốn hết ba tiếng đồng hồ, bọn em không tìm được thì sao?"
"Vậy ba tiếng sau quân xanh lam mà bị tiêu diệt quá mười hai người thì tính anh thua, thế nào?"
"Không thành vấn đề!" Thẩm Ly đại diện cho quân xanh lam gật đầu!
"Được!"
Đường Ngạo: "...."
"Ngạc nhiên? Cũng không có gì đâu! Một lát nữa cậu sẽ được thấy quái thai thứ hai của Thẩm gia!"
Lợi Quốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-thieu-tuong-moi-ngai-ve-nha/249165/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.