Sầm Hạ dùng cách đó ép Quý Vãn Khanh uống gần nửa ly nước lê và ăn vài muỗng bánh canh. Chưa đầy hai phút sau, nàng đã ghé sát tai Quý Vãn Khanh hỏi:
"Chị ơi, chị có muốn đi vệ sinh không?"
Quý Vãn Khanh lắc đầu.
Sầm Hạ nhìn nàng, vẻ mặt tinh quái, nói: "Không đâu chị ơi, chị muốn đi mà!"
Quý Vãn Khanh không hiểu Sầm Hạ đang định làm gì, chỉ cảm thấy cô nàng này dường như đang giấu diếm điều gì đó tinh quái. Nhưng sau một hồi vật lộn mệt nhoài, cô thật sự không còn chút sức lực nào để đôi co với Sầm Hạ nữa. Hàng mi dài cụp xuống che đi đôi mắt mỏi mệt, cô nhắm nghiền mắt nghỉ ngơi.
Sầm Hạ chống hai tay lên giường, cứ nhìn chằm chằm Quý Vãn Khanh một lúc.
Quý Vãn Khanh lờ mờ cảm nhận được ánh mắt của nàng, mí mắt khẽ giật giật.
Sầm Hạ đứng dậy, xích sang một bên rồi ngồi xổm xuống. Nàng luồn một tay vào trong chăn của Quý Vãn Khanh, vừa nói: "Em xem thử, chị có muốn đi vệ sinh không nha?", vừa đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy phần bụng Quý Vãn Khanh qua lớp quần áo.
Cơ thể Quý Vãn Khanh run lên bần bật, một tay cô vô thức nắm chặt chiếc chăn. Cô mở mắt, cụp xuống nhìn Sầm Hạ, ánh mắt đầy vẻ hoang mang.
Sầm Hạ cười: "Vận động một chút là muốn rồi, em giúp chị nhé!" Nói rồi, nàng nhẹ nhàng xoa bóp bụng Quý Vãn Khanh.
Quý Vãn Khanh cứng họng không nói nên lời, chỉ biết siết chặt chiếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-xung-hi-cuu-vo-benh-tat/2874826/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.