Xem Hiên Vương thì biết, mặc dù bình thường tính khí của hắn không phải là tốt thậm chí là rất xấu!
Nhưng thấy hắn thỉnh thoảng tốt bụng, ôn nhu, lòng của nàng vẫn không nhịn được mà rung động.
Đó là một loại rung động không tự chủ, ngay cả chính nàng cũng không khống chế được.
“Ta. . . . . .”
Mở miệng nhưng không biết nên nói cái gì mới phải!
Hình như là không có lời nào để nói, lại giống như. . . . . .
“Vào phòng đi, đêm bên ngoài rất lạnh. . . . . .”
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng, ít đi tà ác ngày thường, ôn nhu làm cho người ta thiếu chút nữa liền quên đông tây nam bắc.
Lộ Nhi ngây ngốc thế nhưng cũng không biết là làm thế nào lại đi vào trong phòng, cho đến khi người đã ngồi xuống, đôi mắt hắn thăm dò nghiêm túc nhìn chăm chú vào nàng, nàng mới phục hồi lại tinh thần, lúng túng ho khan mấy tiếng.
“Ưm, xế chiều hôm nay là tâm tình ta không tốt, thật xin lỗi. . . . . .”
Nàng tưởng rằng Tuệ Nhi bị đánh chết cho nên mới đối xử với hắn như vậy.
“Phải không?”
Hắn nhàn nhạt cười một tiếng, nụ cười kia, ôn nhu mượt mà, trong con ngươi màu đen mơ hồ lóe ra lam quang.
“Là ta trách lầm ngươi. . . . . .”
Cúi đầu, không nhìn tới ánh mắt mang theo lam quang mơ hồ.
“Lộ Nhi, ta. . . . . . Đứa bé này, có thể không giữ chứ?”
Vốn là hắn có thể mạnh mẽ trực tiếp ép nàng xóa bỏ hài tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nu-co-thai-cung-xuyen-qua/805707/quyen-3-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.