Edit + Beta: Cù lão bản
Người nói chuyện vóc dáng cao to, mặt như quan ngọc, mặc trường bào màu nguyệt bạch, ống tay áo bên phải có thêu một con ưng. Ưng mâu sắc bén, sải cánh đón gió. Thiết kế này ở thời đại cổ xưa như nơi đây có chút mới mẻ, nhưng lại rất hòa hợp với khí chất của người mặc.
Lương Hiểu Tài bị phát hiện cũng không vội, bình tĩnh đánh giá người đứng dưới chân tường. Hắn cảm giác đây là một người nguy hiểm nhưng cũng là một cơ hội, liền thẳng thắn điều chỉnh một tư thế thoải mái ngồi xuống.
“Tàm tạm thôi.” Lương Hiểu Tài nói xong phủi phủi bụi bẩn trên quần áo, sau đó rất thản nhiên hỏi: “Tương phùng tức là duyên, đại ca có thể giúp tiểu đệ một chuyện được không?”
“Giúp?” Người dưới chân tường lần đầu tiên thấy có kẻ đêm khuya xông vào Hầu phủ, bị phát hiện mà còn không vội chạy cũng không gấp trốn, khá là ngoài ý muốn nhíu mày, cười cười nói: “Ngươi có biết ta chỉ muốn chào hỏi một câu, chào xong ngươi có thể bị bắn thành cái sàng hay không?”
“Tin. Thế nhưng ngươi xem, ngay cả mạng ta cũng dám lấy ra liều, đại ca coi như giúp ta hoàn thành một cái tâm nguyện đi nha?” Lương Hiểu Tài nói, “Cũng không phiền lắm đâu, ta chỉ muốn gặp Hầu gia thôi.”
“Ồ?” Nụ cười trên môi người kia càng thêm sâu, “Gặp hắn để làm gì?”
“Có vài thứ muốn cho hắn xem.” Lương Hiểu Tài xoay xoay nhánh cây trong tay, đồng thời suy đoán thân phận của đối phương.
Buổi tối mà còn ăn mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-chet-tran-tro-lai/910685/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.