Gần một tháng nay bởi vì chuyện tuyển tú, trong phủ bận tối mày tối mặt, Nam Sùng Khởi lâu chưa lộ diện tụ họp người mấy phòng, bao gồm mấy cháu trai cháu gái.
Ông bình tĩnh ngồi ghế trên, nhìn ba nhi tử bên dưới, Nam Hoành Tuấn cười ngây ngô như mọi khi, Nam thế tử biểu tình nghiêm túc, ngay cả Nam tam gia cũng đứng thẳng tắp.
Càng đừng nói mấy cháu trai cháu gái, Đường ca nhi cũng không dám lộn xộn, Nam San thấy đệ đệ Lang nhi đứng ra dáng ra hình, trong lòng vui mừng.
Cùng lúc Nam San lén nhìn Nam đinh, Đường ca nhi cũng lén nhìn nàng, từ sau khi bị nàng thu thập trong vườn hoa, hắn càng nghĩ càng cảm thấy mất mặt, đã một thời gian không tìm nàng gây chuyện.
Làm sao một thời gian không gặp, tam... tỷ tỷ thanh tú không ít, thoạt nhìn rất xinh đẹp.
Nghĩ vậy, hắn rùng mình, đầu óc hắn càng thêm rối loạn. Sao lại cảm thấy Tam bàn nhi đẹp chứ?
Nhận ra ánh mắt của hắn, Nam San hung hăng trừng lại, ra thủ thế nắm đấm, dọa Nam Đường vội quay đầu, thân thể nhỏ bé đứng thẳng tắp.
Con dâu mấy phòng Nam phủ đứng chung một chỗ, Nam Sùng Khởi ghế trên khóe mắt đảo qua Ngụy thị, Ngụy thị lập tức đứng lên, "Phụ thân, lần này trong cung tổng tuyển cử, bốn vị cô nương trong phủ chúng ta đều đã báo tên lên."
"Đều báo lên rồi?" Nam Sùng Khởi nheo mắt phượng, mắt lạnh nhìn nàng, "Hôn sự Tưởng gia, ai gả qua?"
Ngụy thị lau mồ hôi, "Con dâu nghĩ, cô nương trong phủ chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-that-tuyet-sac/1504311/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.