Hắn đang nỗ lực khiến cho cơ thể hai người giao triền với nhau, đồng thời giảm bớt sự ngăn cách bởi các lớp y phục, thỉnh thoảng cũng có nút thắt không thể cởi ra, Tiêu Trúc dứt khoát xé rách một cách dã man.
Áo hỉ của tân nương, từ nay về sau cũng không sử dụng được nữa rồi.
Lăng Không của hắn, cả đời này chỉ thuộc về một mình hắn.
Giá y chỉ có thể mặc một lần.
Cho nên, giữ hay không giữ, thật ra cũng không quan trọng.
Đầu lưỡi của Mộ Lăng Không không ngờ lại ngọt như thế, còn ngọt hơn so với mật, khiến người ta ngây ngất, làm cho hắn không thể nhẫn nại mà nhấm nháp, không ngừng xâm nhập vào lãnh địa chỉ thuộc về một mình hắn, khiến cho người lần đầu ném trải chuyện mây mưa như nàng bước chân vào thánh địa tình ái tuyệt vời nhất.
Mỗi một nụ hôn đều kéo dài đến mức khiến người ta nghẹt thở, lại vừa điên cuồng đến mức làm cho tình cảm mãnh liệt bùng nổ khắp toàn thân, Mộ Lăng Không dần dần quên đi tất cả, dù cho y phục trên thân bị lột sạch từng chút một, dưới con mắt của Tiêu Trúc cơ thể lõa lồ của nàng đã từ từ lộ ra ……
Tiếng thở gấp giữa môi toát ra nhỏ đến mức không thể nghe thấy, cơ thể cũng bắt đầu uốn éo. Khi không khí kích tình của phòng tân hôn lên đến mức cao trào nhất, nàng chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng khô nóng, liều mạng dán chặt lấy hắn, cơ thể dần dần cong lên, hy vọng có thể đạt được khoái cảm càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-trang-min-la-con-soi/192846/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.