Mộ Lăng Không giống như xà mỹ nhân bị đè dưới tảng đá lớn, uốn éo dây dưa cùng một chỗ, trong đôi mắt đẹp đều là khẩn cầu.
Hắn thường nhân lúc hôn môi, ở trên vành tai mẫn cảm của nàng dùng đầu lưỡi đảo quanh, một chút lại hướng tới phía dưới lưu lại một chuỗi những dấu hôn màu đỏ tím, nhìn thấy ghê người.
‘‘Nói đi, nói xong, toàn bộ liền cho nàng’’. Phần eo của hắn dùng sức, càng thêm thăm dò vào sâu hơn địa phương, bộ phận nào đó nóng rực, cương cứng, sưng đến không thể tưởng tượng nổi, hơi hơi run rẩy, hiển nhiên hắn đang hết sức nhẫn nại.
Mộ Lăng Không than dài một hơi, cảm giác vẫn khó mà mở miệng được.
Nhưng hắn vẫn là không nhịn được nữa năm lần bảy lượt khiêu khích nàng,khiến cả người nàng giống như bị đốt.
‘‘Đây chính là ngươi bức ta nói nha...Nếu nghe xong, càng tức giận thì không cho chàng đánh ta’’. Hạ quyết tâm, nàng đột nhiên cảm thấy chính mình giấu kín đích thực không có đạo lý, nếu Đế Tuấn đã muốn biết rõ cái gì,thì kế tiếp hắn sẽ bám riết không tha mà truy hỏi.
Nói đi, nói đi, nói liền cảm thấy thoải mái, chí ít còn có thể vui vẻ, không cần lại chịu sự dày vò đau khổ.
Đế Tuấn gật gật đầu tán thành, nóng, nhiệt thở ra co rúm vài lần, cho nàng một chút khích lệ, ‘‘Vi phu vĩnh viễn sẽ không tức giận với nương tử,Lăng Không lẽ nào không tin ta sao ?’’
Trên đời này còn có chuyện ghê gớm nào khiến hắn cảm thấy kinh ngạc đây.
Nếu không phải Mộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1941092/quyen-2-chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.