Hắn mở to mắt cúi xuống, chăm chú nhìn nàng, ''Nàng nghĩ như thế nào?''
Trừ bỏ cánh tay của nàng, sức lực như muốn bóp nát xương cốt của nàng.
"Không muốn như thế nào.'' Chỉ là trước tiểu nhân sau quân tử, tránh cho có ngày thật sự xuất hiện tình trạng nàng nói, nàng sẽ nhẫn nhịn không làm ra cái chuyện vô cùng đáng sợ.
Nàng còn chưa kịp nhập Đại Tuyết Sơn gả cho Đế Tuấn.
Nhưng một thân nàng bản lãnh, cùng với âm lãnh trong xương thỉnh thoảng không hơn không kém ở nguyên chỗ đó, không tiếng động ẩn núp, bình thường nhìn như không có sóng gió, chỉ khi nào thật sự bị xúc phạm, lực lượng chất chứa mới bộc phát ra, uy lực lớn khó thu phục.
Nàng cố chấp ý tưởng lúc ban đầu.
Tốt hợp tốt tán, trước khi kết cục tất cả đều có xu hướng không thể đảo ngược được, sẽ ngưng, cười cười rời đi.
"Tốt." Hắn đáp một chữ, nước đôi lập lờ.
Nói xong, cũng không giải thích, nhấc chân ra bên ngoài.
Lúc này, ngược lại đến lượt nàng ôm cánh tay hắn, nói chưa hết mà còn muốn đi, để lại nàng một mình đoán tâm ý.
''Chàng chỉ nói một chứ tốt?'' Nhếch cái miệng nhỏ nhắn, nàng không sợ lạnh trừng mắt về phía hắn.
Đế Tuấn nhắc tới chuyện như vậy liền nổi giận, nhưng thời điểm nàng không đề cập tới chuyện đấy thì nội hỏa cũng không nhỏ.
Luôn tránh, căn bản nó cũng không phải là biện pháp tốt giải quyết vấn đề.
''Còn chưa đủ?'' Hai ánh mắt từ từ nhìn lên, sâu thăm thẳm.
''Vậy ta coi như chàng đồng ý.'' Âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1941235/quyen-2-chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.