Kỷ Dao nghe hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, lông mi run rẩy, vội vàng mở to mắt nói: "Muốn ăn cá mè."
"Chỉ cá mè thôi sao?"
"Ừm, nhưng mà không biết mẫu thân muốn ăn cái gì." Kỷ Dao uốn éo muốn xuống, "Hầu gia ôm mệt không? Để tự thiếp đi."
không phải vừa rồi còn giả vờ ngủ sao, còn làm nũng, bây giờ sợ rồi à? Dương Thiệu không chịu buông ra, dặn dò Trần Tố: "Bảo phòng bếp đi mua một ít cá mè, mua thêm ít cá thì."
Trần Tố nghe theo.
Dương Thiệu nói xong, sải bước ôm Kỷ Dao trở về phòng.
Kết quả không cần phải nói, chuyện không tiện làm trên xe ngựa đều làm một lần.
Kỷ Dao cảm thấy còn mệt hơn so với cưỡi ngựa, có thể còn hơn leo núi, nằm lì ở trên giường, toàn thân bủn rủn, ngủ một lúc lâu mới tỉnh.
Vừa mở mắt đã thấy ánh lửa bập bùng, vậy mà đã nhóm lửa rồi, dường như nàng còn nghe được tiếng của Thái phu nhân, vội vàng nói Mộc Hương lấy váy sam ra, ăn mặc chỉnh tề.
Lúc đi tới cửa mới phát hiện không có nghe lầm, lông mày cau lại một cái, nghĩ thầm Dương Thiệu chưa đánh thức mình mà đã tự mình mời Thái phu nhân đến, nàng đi ra ngoài cười nói: "Mẫu thân, người tới rồi."
"Sao không nghỉ ngơi thêm một lát?" Thái phu nhân ân cần nói, "Ta nghe Thiệu nhi nói, con bị kinh sợ ở núi Ngọc, bị người khác đánh lén. Ôi, Hứa Linh Nhi kia cũng vậy, không có lý do gì mà hại con... Đổi lại là ta, ta cũng sợ hãi, con nên ngủ thêm một lát."
Làm gì mà sợ hãi mới ngủ, Kỷ Dao nhìn Dương Thiệu một chút, rõ ràng đều là chuyện tốt hắn gây nên!
"Con đã không sao, mẫu thân, bây giờ đang cảm thấy đói."
"Vậy đúng lúc, tới ăn cá nướng đi." Thái phu nhân đã sớm sắp xếp xong ghế ngồi, cười tủm tỉm nói, "Thế mà đứa nhỏ này lại muốn nướng cá trong nhà, trong trí nhớ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-truoc-cua-ta-la-quyen-than/515823/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.