Vẫn là một An Lộc Sơn lạnh lùng như vậy, sau khi biết tin Đoạn phu nhân chết, thế nhưng chỉ thở dài mà không giải quyết được gì.
Đề ra minh ước xong xuôi với Huyền Hoàng công chúa, An Lộc Sơn liền dẫn quân trở về Phạm Dương.
Công Nguyên năm 755, ngày mùng chín tháng mười một năm Thiên Bảo thứ mười bốn, An Lộc Sơn lấy danh “Phụng mật chỉ thảo phạt Dương Quốc Trung”, triệp tập binh mã khắp nơi lên đến mười lăm vạn, hiệu xưng là hai mươi vạn, khởi binh ở Phạm Dương, ngày đêm hành quân, lấy tốc độ một ngày đi được sáu mươi dặm rất nhanh đã tiến đến phía nam vào Trung Nguyên.
Các quận Hà Bắc, Huyện lệnh địa phương hoặc trốn hoặc hàng, bách tính đều bỏ thành mà chạy.
Vân Châu, ngày mười ba tháng mười một, biết được An Lộc Sơn khởi binh, Huyền Hoàng cũng bắt đầu điểm binh trong đại doanh.
“Thiếu tướng quân, Sử tiểu thư nghe lệnh, bản cung lệnh cho hai người các ngươi dẫn theo năm vạn thiết kỵ nam hạ trợ giúp tấn công Lạc Dương, lập tức điểm binh xuất phát.”
“Muốn ta đi lên chiến trường thì có thể, nhưng ta muốn Nhã nhi và Hoắc cô nương đi theo!” Tử Thanh bỗng nhiên lạnh lùng mở miệng.
Huyền Hoàng công chúa nhìn Tử Thanh: “Chiến trường không phải trò đùa! Hai người các nàng ở lại đại doanh của bản cung thì so với đi theo các ngươi sẽ an toàn hơn nhiều, ngày nào ngươi công phá được Lạc Dương, bản cung sẽ mang các nàng bình yên nam hạ Lạc Dương hội tụ cùng các ngươi.”
“Thanh nhi sẽ không làm cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-nhuoc-mong/394112/quyen-4-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.