Mãng xà rời khói chỗ rất tự nhiên, nhường một con đường. Bên trong khảm nạm một viên ngọc đẹp hình tròn màu xanh bích, tinh xảo đặc sắc. Mà xung quanh ngọc năm màu vẫn có mãng xà quấn quanh, sương mù lượn lờ.
Lê Hiên cầm ngọc bích cho Nhan Hương, hắn đưa tay muốn chạm vào ngọc năm màu, măng xà hung ác thè lưỡi rắn về phía hắn!
Lê Hiên và Nhan Hương cầm kiếm chém mãng xà, càng nhiều rắn tuồn ra hơn.
“Được rồi, A Hiên, xem ra chúng ta không có duyên với nó, từ bỏ thôi. Trở về đi.” Nhan Hương từ bỏ.
“Không được, chẳng lẽ ngay cả yêu cầu này ta cũng không thể thỏa mãn nàng sao!” Lê Hiện không muốn từ bỏ, Nhan Hương rất ít khi đòi gì từ hắn.
“Vị công tử này, ngọc Tuyết Yên phải xem duyên phận, ngọc vương Tuyết Yên càng có linh khí, cố cướp đi sẽ không còn linh tính nữa đâu!” Trong đám người có người hô to.
Cuối cùng Lê Hiên cũng phải từ bỏ, ôm Nhan Hương trở về. Bạch Thiếu Đình nhíu mày nhìn,
“Bạch đại ca, ta có thể lên thử một lần không?” Tuyết Yên đột nhiên nói.
“Đương nhiên. Tên người là Tuyết Yên, khối ngọc vương Tuyết Yên đó nói không chừng là của người đấy! Vả lại ngươi đeo nhất định sẽ rất đẹp! Ta dẫn người qua đó!”
“Không cần. Ta có thể leo núi leo cây được, cho ta mượn dùng khóa leo núi đi.”
“Ngươi thật sự làm được sao?” Bạch Thiếu Đình hỏi.
“Yên tâm đi!”
Tuyết Yên cột dây thừng vào hồng, buộc khóa leo núi vào trên vách đá.
“Mau nhìn kia, mau nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/922551/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.