Hôm sau, khi Tuyết Yên mở mắt ra, đã không thấy Hoàng thượng đâu.
Buổi trưa, Tuyết Yên nghe tiếng nói chuyện rì rầm phía bên ngoài.
“Ai ở bên ngoài vậy?” Tuyết Yên hỏi.
“Nương nương, là Tiểu Quý Tử.” Giọng của tiểu thái giám.
“Lén lén lút lút làm gì thế? Sao nói nhỏ vậy?” Tuyết Yên hỏi.
“Sao vậy?” Tuyết Yên gắng gượng ngồi dậy.
“Hoàng thượng ra lệnh ngoại trừ Trường Tín cung ra, những người khác phải tới Hình sự phòng xem hình…” Tiểu Quý Tử ấp úng.
“Muốn xử phạt ai thế?” Tuyết Yên hỏi.
“Rất nhiều, đây cả sân, không phải xử phạt, mà là giết hết.” Giọng Tiểu Quý Tử sợ hãi.
Đan Phong hiên ngoài Hình sự phòng chật kín người.
Trong hiên nhỏ, Hoàng thượng lạnh lùng đứng đấy, áo đen huyền, mắt như sương lạnh, tuy là mùa hạ nhưng nơi nào ánh mất hắn đảo qua, mọi người đều cảm thấy rét lạnh như ngày đông.
Bạch Thiếu Đình giám sát, Điền Minh, Cố Phàm đứng bên cạnh. Nhiếp Lăng Hàn chắp tay đứng bên Hoàng thượng.
Ánh nắng chiều loang lổ, gió thổi lá cây rơi đầy đất.
Trên mặt đất tràn ngập vết máu. Thi thể, cung nữ, thái giám ở khắp mọi nơi…
Mùi máu tươi xộc thẳng lên trời, xung quanh toàn tiếng la khóc.
Nàng nhìn thấy Hoàng hậu được nội thị bên người đỡ, sắc mặt tái nhợt.
Còn có Nhan Hương, Nhan Hương cau mày, cắn chặt môi dưới. Phía sau là Tuệ quý phi, Tĩnh tần…
Ngoại trừ nàng ra, phi tân của hoàng thượng đều ở đây.
Mười mấy tỳ nữ đang nhìn hành hình, có người đã hôn mê bất tỉnh, người bị hành hình bị thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-sinh-thac-hai-kiep-tham-tinh/922635/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.