Chu Thanh bi thương nghẹn ngào nói: "Bệnh dữ này của dân nữ, nói ra thật sự là xấu hổ a."
"Bảo ngươi nói thì ngươi liền nói!" Minh Hòa vỗ bàn, lạnh lùng nói.
Chu Thanh lập tức kính cẩn nghe theo, đáp: "Hồi bẩm công chúa điện hạ, bệnh dữ của dân nữ chính là, dân nữ chỉ thích nữ nhân."
Lời này vừa ra, lập tức không khí toàn bộ đại điện đều đọng lại.
Minh Hòa cùng Thạch Nguyệt Hinh đều kinh ngạc đến ngây người, nửa ngày cũng không thể phản ứng lại.
Chu Thanh âm thầm thở dài một hơi.
Chỉ cần có thể tự vệ, thì tự bôi xấu mình có tính là gì! Nhân sinh không dễ, vừa trắc trở lại dài đằng đẵng, mục tiêu của nàng rất rõ ràng, sống sót là được!
Kinh ngạc nhìn Chu Thanh nửa ngày, Minh Hòa nhíu mày, một mặt ghét bỏ, hỏi lại: "Ngươi..
chỉ thích nữ nhân?"
"Hồi bẩm công chúa điện hạ, phải."
"Ngươi có biết hậu quả nếu dám lừa gạt bản cung không?".
"Hồi bẩm công chúa điện hạ, dân nữ biết, cho nên dân nữ tuyệt không dám lừa gạt công chúa điện hạ dù chỉ là một chút, huống chi, ngài là thiên tiên hạ phàm, dân nữ không dám đắc tội thiên thần."
Minh Hòa..
Quá buồn nôn rồi!
Thạch Nguyệt Hinh cầm chén trà đã đánh đổ trong tay, hỏi: "Bệnh này của ngươi, Thẩm Lệ có biết không?"
"Biết ạ."
"Hắn biết mà còn.."
Chu Thanh lại một lần nữa nghẹn ngào: "Đó là bởi vì, Thẩm đại nhân cũng có bệnh dữ, hắn cần dùng dân nữ làm vật che chắn."
Hai mắt Thạch Nguyệt Hinh lập tức trợn to, khí tức dồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/2226678/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.