Edit: Sahara
"Ăn cơm!"
Vương Phương kêu một tiếng, tất cả mọi người trong Tần gia đều đến tập trung ở đại đường.
Người Tần gia quả thật là không ít. Ngồi ở vị trí trên cùng là một nam nhân trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi có râu, tuy rằng trên người ông ta mặc áo vải thô, nhưng lại không có một mảnh vá nào. Người này chắc hẳn là Tần phụ.
(*Tần phụ, Tần mẫu: một cách xưng hô khác của từ lão gia và phu nhân. Các hộ nhà nghèo ít khi dùng xưng hô lão gia và phu nhân, họ thường ghép từ phụ, mẫu vào phía sau họ của hộ nhà đó để gọi phu thê lớn tuổi làm chủ trong gia đình.)
Trương Thúy Thúy lôi kéo hai đứa bé được gọi là Tử Viễn, Tử Hạo vừa ở phòng bếp khi nãy tới ngồi cạnh một nam nhân không lớn lắm, chỉ độ khoảng hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt người này lộ ra vẻ giản dị chất phát. Đây chắc là lão đại của Tần gia.
Hai phu thê lão đại Tần gia mang theo hai đứa con của mình ngồi ở vị trí bên trái phía dưới hai phu thê già Tần phụ. Phía dưới bên phải của Tần phụ, Tần mẫu cũng có một đôi phu thê đang ngồi, thoạt nhìn còn chưa đầy hai mươi tuổi, lão nhị này so với lão đại thì lanh lợi hơn nhiều, vừa ngồi xuống liền cười đùa vui vẻ mà hỏi đôi vợ chồng già: "Cha, mẹ, tối qua hai người ngủ có ngon không?"
Tần phụ như có như không mà gật gật đầu.
Trong lòng ngực thê tử của lão nhị đang bồng một đứa bé, hẳn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-the-nha-ngheo/1448645/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.