Edit: Sahara
Lúc Tần Phương cầm ba lượng bạc kia, tay cũng phát run. Khi đi ra khỏi tiệm thêu, nàng vẫn còn cảm giác đang nằm mơ.
Lý Ỷ La nhìn bộ dáng hoảng hốt của Tần Phương, lắc lắc đầu buồn cười.
"Tam tẩu, hai tháng mà muội đã kiếm được ba lượng bạc, muội làm sao cũng không dám tin." Tần Phương tựa như nỉ non trong cơn mộng ảo.
"Không phải muội kiếm được ba lượng bạc, muội quên rồi sao? Muội còn chưa trừ tiền vốn ra mà." Tần Phương dùng là vải và chỉ thêu còn thừa lại từ đợt nàng thêu khăn và túi tiền. Tuy rằng lần này Tần Phương không bỏ tiền ra mua nguyên vật liệu, nhưng tiền nguyên vật liệu đó cũng phải trừ ra.
"Đúng vậy!" Hai mắt Tần Phương lập tức khôi phục thanh tỉnh, nhét tiền vào tay Lý Ỷ La: "Tam tẩu, muội có thể kiếm được tiền đều là nhờ tẩu dạy, hai tháng nay vì dạy muội mà tẩu không thêu được gì, tiền này theo lý nên đưa cho tẩu."
Lý Ỷ La nhìn gương mặt nhỏ nghiêm túc của Tần Phương mà buồn cười, bèn sờ sờ đầu Tần Phương: "Muội tự mình giữ đi! Người làm tẩu tẩu như ta đây, dạy muội chẳng lẽ còn cần thu học phí à? Mẹ đang bận tìm phu quân cho muội, thời điểm xuất giá cũng cần tiêu tốn không ít tiền. Sau này về nhà chồng rồi đừng có nhút nhát như vậy nữa." Tính tình mềm yếu của Tần Phương, nếu may mắn tìm được người đối đãi thiệt tình, vậy tất nhiên là tốt! Nhưng nếu không may gặp phải người tâm tư lợi hại, vậy thì chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-the-nha-ngheo/1448737/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.