Edit: Sahara
****Tuần rồi Sa bận việc nhà nên ko edit, sr cả nhà nha! Hiện tại cv còn chưa giải quyết xong nên Sa chưa thể đảm bảo mỗi ngày đều có chương như trước đó. Sa sẽ cố gắng tranh thủ.
_______________________
Lên kinh chuyến này không biết ngày nào mới trở về lần nữa. Cả nhà Tần gia cùng ra bến tàu tiễn phu thê Tần Chung. Tần mẫu đỏ hồng hai hốc mắt vuốt đầu ba đứa cháu: "Cháu ngoan của bà, không biết đến khi nào mới được gặp lại các cháu."
"Mẹ, đường đến kinh thành rất dễ đi, đợi chúng con sắp xếp xong xuôi, mỗi năm sẽ đón mẹ lên kinh ở vài tháng. Tử Tĩnh, Tử Xu, Tử Khuê mau gọi nội đi!"
"Nội~~~"
Ba đứa nhỏ cùng gọi Tần mẫu một tiếng nội.
"Ngoan, ngoan, ngoan lắm! Cháu ngoan của bà!" Tiếng nội của ba đứa nhỏ càng làm hốc mắt Tần mẫu thêm đỏ.
Lúc tiễn biệt Tần Chung, Vương huyện lệnh và các hương thân cũng đến. Vương Bác Quân cũng ở trong đó. Chờ Tần Chung hàn huyên với người nhà xong, Vương Bác Quân mới bước tới vỗ vai Tần Chung: "Ta chúc huynh đi chuyến này được thuận buồm xuôi gió, một bước lên mây!"
Tần Chung mỉm cười vỗ lại vai Vương Bác Quân: "Huynh cũng bảo trọng!"
Lại lưu luyến tạm biệt người nhà thêm một hồi, cuối cùng Lý Ỷ La và Tần Chung cũng phải cất bước lên thuyền. Cũng như lần trước, một nhà Tần gia vẫn đứng ở bến tàu dõi mắt nhìn theo con thuyền, mãi cho đến khi nó hoàn toàn biến mất mà họ vẫn chưa về.
Tần phụ ôm vai Tần mẫu, xoa xoa cánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-the-nha-ngheo/454733/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.