“Em trai Nhị đại, sao em lại ở đây?” từ trước đến giờ Diệp Vũ đều thích gọi Hứa Gia Huy là em trai Nhị đại, mà em trai Hứa cũng đồng ý tên gọi hài hước này, cho nên cũng không kêu gào luôn.
“Em đi với người nhà tới tham gia tiệc mừng của người thân, đi nhầm tầng, không ngờ gặp được chị.”
Vương Thiến sáng mắt: “Em trai, tới được đây chính là duyên phận, ở lại đây ăn với chúng tôi, lát nữa để chị Diệp đưa em về là xong.”
“Trông cậu giống mụ Phù thùy dụ dỗ Bạch Tuyết ăn quả táo độc, cầm một quả táo thì có thể lừa người sao? Đạo đức lắm nhỉ?” Diệp Vũ làm cho bạn học mất mặt.
Trình Lam cười hì hì hỏi Nhị đại: “Em trai, sao lại đồng ý gọi Diệp Vũ nhà chúng tôi là chị, cô ấy cũng không phải là người tốt.”
Vương Thiến gật đầu: “Đúng vậy, em trai, em trẻ người non dạ có lẽ đã lên phải thuyền giặc rồi, chẳng qua là, đừng sợ, chị sẽ bảo vệ em.”
“Các chị thật xinh đẹp.” mồm miệng Hứa Nhị đại nào đó vô cùng ngọt.
Tiểu chính thái bán cái gì đáng xấu hổ nhất!
Diệp Vũ tỏ ý cô không biết đứa nhỏ này, bây giờ đứa nhỏ này hoàn toàn kém xa so với lúc gặp ở trại huấn luyện quân nhân gia đình.
Trần Bằng Phi úp mặt vào vai Lý Hạo, dùng giọng nói căm thù đến tận xương tủy nói: “Kẻ anh hận nhất chính là tiểu chính thái, vì bọn họ anh vẫn không thể có một thân phận hợp pháp.”
Lý Hạo nhạt nhẽo an ủi hắn, “Bình tĩnh.”
“Bĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/311077/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.