Đang lúc Tô Tiểu Đạitrò chuyện cùng Lăng Tô Mạn rất vui thì Lăng Duy Trạch biến mất rất lâuđã quay trở lại, chỉ là nhìn hai người sau lưng anh, nháy mắt Tô TiểuĐại cả kinh.
“Ba, mẹ, sao ba mẹ lại ở đây?” Ông trời ơi, cô xuấthiện ảo giác rồi hả? Cô đang ở thành phố T xa xôi mà sao gặp được ba mẹ ở quê cơ chứ?
Bà Tô thấy con gái bình yên vô sự, không kìm đượcđưa tay gõ đầu cô một cái: “Con còn dám nói, xảy ra việc lớn như vậy màdám gạt người trong nhà?”
Ngẩn ra một lát, Tô Tiểu Đại mới biếtmẹ đang nói chuyện mấy hôm trước cô bị ép buộc, chỉ là cô đã bảo LăngDuy Trạch đừng nói cho họ ư? Anh thế nào lại tiết lộ bí mật, cô tức giận nhìn anh.
Lăng Duy Trạch vốn không có ý định đó, nhưng giờ đâyđã có biến, anh cần ba mẹ cô giúp đỡ anh một phen, không thể làm gì khác hơn là mời người lớn qua gặp mặt, hơn nữa vừa rồi anh còn đi sân bayđón bọn họ đấy.
Tô Tiểu Đại giả vờ nũng nịu: “Mẹ, có việc gì đâu?” ~
Ông Tô cũng đau lòng nhìn con gái rượu: “Con cưng à, con thật sự không sao chứ?”
Vì để cho ba mẹ yên tâm, Tô Tiểu Đại mỉm cười thật tươi, Lăng Tô Mạn giờmới biết vì sao con mình thích cô gái này, ắt hẳn là do tính đơn thuầnngây thơ thu hút.
Gõ nhẹ trán Tô Tiểu Đại để trách phạt, bà Tôquan sát người phụ nữ đứng sau con gái mình, nghĩ đến mục đích hôm nay,bà bèn kéo tay Lăng Tô Mạn: “Đây có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-khong-phai-toi/1662275/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.