“Gia gia, nãi nãi, Chu gia lão nhân kia chỉ sợ là lai giả bất thiện (người đến không có ý tốt),các ngươi phải chú ý một chút, Mị nhi đi tắm rửa một chút rồi sẽ trở ra.” Tuyết Mị nói xong liền hướng về sân viện mình mà đến. Nửa đồng hồ sau, Tuyết Mị lại phong độ xuất hiện ở đại sảnh, theo sau là hai huynh đệ Tiểu Xà cùng Tiểu Hổ. Mọi người đang giao phong kịch liệt trong đại sảnh mà vì người nào đó đến, bỗng nhiên đình chỉ.
“Ngươi là tiểu tử Tuyết Mị kia?” Một lúc lâu sau, thanh âm kinh nghi của Chu Đạt Ngũ đánh vỡ sự yên tĩnh trong đại sảnh. Tuyết Mị vừa tiến đến liền chú ý trung niên nhân mập mạp đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế của khách, thoạt nhìn không kém tuổi gia gia là mấy, trên môi có bộ râu hình chữ bát, mỗi lần nói chuyện là nhúc nhích, gây cho mọi người một cảm giác buồn cười. Bất quá, ngươi từ diện mạo mà lại phán đoán tính cách của hắn (nhìn mặt mà bắt hình dong),vậy ngươi liền sai mười phần, Chu Đạt Ngũ, người này tuyệt đối là một cái tiểu nhân gian trá; lấy một cái cường giả ở thế giới này mà nói, có thể làm được chi chủ nhất gia (chủ của gia tộc) là rất ít, không có một kẻ nào là dễ bắt nạt. “Chu gia gia chủ, vãn bối hữu lễ.” Tuyết Mị chắp tay hành một cái lễ, trong lòng thầm nghĩ: “Chu lão đầu, ta muốn nhìn ngươi sẽ làm như thế nào. Nếu là muốn giết bổn tiểu thư, chỉ bằng Chu gia ngươi? Hừ, bổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-nu-thanh-than/60601/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.