Theo Lam Ngân chỉ dẫn một đường đi giao nhân tộc nàng âm thầm nhớ kĩ địa hình cùng lối vào. Vừa bước qua kết giới liền đến bên trong giao nhân tộc. Kết giới chỉ để bảo vệ giao nhân tộc khỏi ma thú nên nhân loại hay yêu ma vẫn có thể bước vào.
_ Chủ nhân, đây là kinh thành giao nhân tộc. Cha ta là thành chủ nhưng không biết giờ bị bọn người kia nhốt ở đâu, ta phải nhanh đi tìm.- Lam Ngân nhìn nơi được gọi là nhà hoài niệm nói. Hắn đã trở lại.
_ Ân, ta trước ở khách điếm chờ, cầm cái này đi lúc có nguy hiểm ta sẽ biết.- Nàng đưa cho Lam Ngân một chiếc nhẫn ngọc đơn giản nhưng thật ra đây là nhẫn truyền âm.
_ Ân, đa tạ chủ nhân.- Có chiếc nhẫn này hắn không sợ gì nữa. Đeo chiếc nhẫn vào tay Lam Ngân lập tức rời đi.
Sau khi Lam Ngân rời đi nàng tìm một khách điếm ở trọ. Tức Mặc Bích Ca đi xung quanh nhìn tình hình, ở đây tất cả đều là giao nhân, yêu ma hay nhân loại đều không có một bóng.
_ Tránh ra cho bổn tiểu thư...- Bỗng giữa phố xuất hiện một chiếc xe ngựa lao nhanh. Người bên đường lập tức dàn hai hàng đứng gọn, bỗng nhiên một nam hài chạy ra giữa phố, xe ngựa nhân mặc kệ tiếp tục chạy về phía trước, lúc mọi người nhìn nam hài với ánh mắt tiếc nuối thì một bóng trắng rất nhanh phi đến cứu nam hài kia đi, nam nhân vừa đứng xuống đất xe ngựa cũng lật đổ về phía sau.
_ Ai, ai dám cản trở xe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-than-quan-nghich-thien-ta-phi/1323869/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.