Giang Hằng Vũ ôm lấy San San:”Em có khỏe không? Có cần đi bệnh viện không?”
San San lắc lắc đầu, suy yếu nói:” Tôi không sao.”
“Anh đưa em về ký túc xá.”
Cô gật gật đầu, mắt nhìn Tiểu Phỉ bên cạnh vẫn khóc:” Tiểu Phỉ, cậu trở về đi, không cần phải xen vào chuyện của mình, không cần bởi vì mình…… mà đắc tội Lâm Tư Tư, như vậy cậu sẽ không thể tiếp tục học ở trường này.”
Tiểu Phỉ lau nước mắt gật đầu, nhìn theo hai người bọn họ đã đi xa……
” Để cho anh xem, bị thương chỗ nào?”
Giang Hằng Vũ đặt San San ở trên giường, kiểm tra.
” Không sao, chỉ là hơi bẩn thôi, tôi đi tắm rửa là được.”
” Còn nói không sao?” Hắn chỉ vào cánh tay bị sưng lên của cô, không biết là cái gì làm ra.
” Không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ.” Cô cúi đầu, cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.
Giang Hằng V ũ nghe bên trong có tiếng nước chảy, một trận hoảng hốt.
Hắn nhớ tới chính mình lúc ban đầu chú ý cô là vì cái gì……
Lúc ấy hắn là thật sự nhàm chán, các tiểu thư ở Tây Nhã hắn sớm đã chán ghét, khi hắn nhìn San San trước mặt mọi người đùa giỡn triệt quyền đạo, còn có khuôn mặt ôn nhu có vài phần cương nghị, giống như một gió đánh vào mặt, làm cho hắn bỗng nhiên tinh thần hưng phấn gấp trăm lần.
Lúc ban đầu theo đuổi cô, chính là xuất phát từ tò mò, chính là muốn tìm chút việc mà làm. Hắn mang thái độ bình thản, lại không nghĩ rằng mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-tong-tai-dung-an-ta/1791374/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.