Lý Thư còn chưa kịp trả lời, nương tử Nhị Thuận ở bên kia nhìn thấy Lý Mặc, vội vàng đứng lên khóc to, "Ai u, đại lang, ngươi đã trở lại? Tam lang nhà ngươi táng tận lương tâm a, hắn khi dễ ta, thấy ta không theo, còn đánh ta, ô ô........"
Lý Mặc nhìn chăm chú vào nàng, ánh mắt nghiêm khắc, nương tử Nhị Thuận trong lòng lộp bộp một chút, lại có chút chột dạ nói không ra lời.
" Tam đệ, ngươi nói đi." Lý Mặc ngược lại hỏi Lý Thư, nương tử Nhị Thuận là người như thế nào, người trong thôn đều biết, đệ đệ mình tuy rằng tánh khí nóng nảy, nhưng cũng không phải loại vô duyên vô cớ đánh người.
" Đại ca, người đàn bà thối này nói xấu nương tử nàh ta cho mọi người." Lý Thư phẫn uất nói.
"Ai nói, lão nương nói đều là lời nói thật. Các ngươi đều nhìn thấy, đây là muội tử của ta, Thủy Thủy non nớt, gia đình thường sao có thể sinh ra cô nương xinh đẹp như vậy? Hừ, sợ rằng chỉ có Hoa Lâu mới có thể dưỡng được một cô nương như vậy." Nương tử Nhị Thuận nhìn thấy người vây quanh càng nhiều, cũng không sợ, ngược lại hi vọng sự tình càng náo loạn, dựa vào cái gì mà cũng từ Hoa Lâu ra, nữ nhân kia lại được huynh đệ Lý gia che chở mọi cách, nàng cũng chỉ có thể gả cho hai tên phế vật Thẩm gia kia, còn phải bị người trong thôn xem thường cùng khinh bạc?
" Câm mồm." Lý Mặc, Lý Thư hai huynh đệ trăm miệng một lời quát lớn.
Nương tử Nhị Thuận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-the-doanh-mon/2230035/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.