Bánh bao ở nơi nào?
Kim Phúc vừa tiến đến “Thiết thành” , đều không trông thấy ai bán bánh bao, chỉ nhìn thấy nhiều người bộ dáng giống nàng có vẻ rất đói, lại ngồi trước đường, thậm chí có người nằm luôn xuống đường.
Ca ca của nàng gạt người! giám nói “Thiết thành” cứ ba bước là có một tửu lầu, năm bước là một tiểu điếm bán trái cây cùng bánh ngọt? Cái gì gọi là tùy tiện đi vài bước, sẽ đụng phải người bán bánh bao rong?
Kim Phúc khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà thở phì phì cố giữ lấy hai gò má, nha, hai má nàng nếu so với bánh bao trắng cũng không khác mấy đâu.
“Ở chổ nào bán bánh bao?” Kim Phúc hỏi người qua đường.
“Bánh bao?” người qua đường cười lạnh một tiếng, nàng ta gầy chỉ còn da bọc xương .” Ngươi hiện tại có phúc để ăn?”
“Ta không ăn phúc, chỉ ăn loại này bánh bao tròn.” Kim Phúc nghiêm nghị hai tay chỉ lên trên đầu nàng.
Ách. . . . . . Ca ca nói đây không phải nói búi tóc bánh bao, nàng thấy bánh bao có cái gì gọi là giống búi tóc trên đầu nàng, tóm lại lần đầu tiên hắn nhìn thấy một tiểu cô nương có hai búi tóc vui nhưng đáng yêu như vậy, bộ dáng trông rất giống tiểu hồ lô trong tranh .
“Trong thành nếu có bánh bao, bên đường sao lại có nhiều dân đói như vậy. Trong thành tất cả các gia súc đều bị quânChu gia lấy đi sung công. . . . . .” Một ông lão với hơi thở khó nhọc lên tiếng
Ông lão chưa kịp nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-yeu/2623173/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.