Liễu Vĩ quay đầu lại, thấy rõ ràng là người nào tới sau đó liền lật mặt, đổi thành dáng vẻ tươi cười vui vẻ: "Aiya, sao lại trùng hợp thế này, sao ngài lại đến đây?"
Lý Trường bước tới, liếc Liễu Vĩ một cái, không trả lời lại câu hỏi kia mà nhìn về người con trai xa lạ kia, cung kính nói: "A Bắc, anh không sao chứ?"
Tiêu Bắc lắc đầu, sau đó nhìn Liễu Vĩ một cái rồi nói: "Tập đoàn Bác Vũ đúng không nhỉ? Tôi nhớ rồi."
Nói xong, Tiêu Bắc quay đầu bước đi.
Mặc dù giọng của anh vô cùng bình tĩnh, nhưng Liễu Vĩ nghe thế nào cũng cảm thấy trong lòng không hề thoải mái.
Người đàn ông này là ai vậy? Tại sao ngay cả vị giám đốc trẻ tuổi của Cục thanh tra, anh Lý lại một mực cung kính như vậy?
Lý Trường thấy Tiêu Bắc có gì đó không vui, không dám thờ ơ mà lập tức bước lên theo...
"Anh Trường, đã đến đây rồi, tôi mới cậu uống mấy ly nhé?" Liễu Vĩ vẫn còn nịnh bợ.
Lý Trường dừng chân, quay đầu lại, đáp bằng giọng lạnh nhạt: "Lần này...cậu chết chắc rồi."
Tiêu Bắc không phải loại người thích xen vào chuyện của người khác, Lý Trường là người bạn duy nhất của anh ở trong nước, hôm nay muốn đưa anh đi hóng gió một chút, nhưng anh không hứng thú lắm với những nơi như thế này nên bọn họ định đi xuống lầu, vừa vặn lại thấy cảnh này. Lý Trường đi vệ sinh nên có ra chậm mấy phút nên mới để cho cái ngươi không biết sống chết kia chọc đến Tiêu Bắc.
Tiêu Bắc cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-tu-dao-hon-ong-xa-qua-kieu-ngao/11194/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.