"Cậu đói bụng chưa...nếu không thì...cùng mình đi ăn cơm đi, ăn xong mình sẽ nói cậu của tớ đứa cậu về nhà."
"Không cần đâu, lát nữa mẹ mình sẽ đến đây thôi."
Không đợi cho Thẩm Chi Diêu kịp từ chối, Tiêu Tử Manh liền chạy tới chỗ Tiêu Bắc, chỉ chỉ Tiểu manh nói: “Cậu ơi, đây là bạn con ở nhà trẻ, mẹ bạn ấy chưa đến đây đón bạn ấy, lát nữa chỗ này phải đóng cửa rồi, bạn ấy chắc phải đói lắm rồi."
"Thì sao đây?" Tiêu Bắc hứng thú nhìn đứa cháu gái của mình.
"Cho nên...chúng ta có thể đưa bạn ấy đi ăn cơm cùng không? Sau đó đưa bạn ấy về nhà cũng được." Tiêu Tử Mạnh vừa nói vừa nũng nịu kéo kéo tay Tiêu Bắc, vô cùng dễ thương.
Tiêu Bắc không phải kiểu ngươi thích xen vào chuyện của người khác, đối với mấy chuyện của trẻ con kia cũng không có hứng thú gì lắm, anh định từ chối nhưng vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Tiểu manh thì liền thay đổi ý định.
Bởi vì anh phát hiện ra rằng, đứa bé này rất giống anh khi còn nhỏ.
Không biết là do tùng hợp hay là do duyên phận...
Lời từ chối đã ra gần đến miệng lại bị nuốt ngược vào trong, anh chỉ nói một chữ: "Được."
"Oa, cảm ơn cậu, con yêu cậu nhiều lắm." Tiêu Tử Manh vô cùng vui vẻ, cô chạy ngược lại, kéo tay Tiểu manh chạy tới.
"Trước tiên cậu cứ đi ăn cơm cùng với mình đi, cậu của mình nói rằng lát nữa sẽ đưa cậu về nhà."
Lúc này một chiếc xe màu trắng khác dừng lại ngay phía sau chiếc Bentley
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-tu-dao-hon-ong-xa-qua-kieu-ngao/11198/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.