Edit: Huyên
Hồ Ngọc hỏi Sở Đông Ly: "Tiên sinh, ngươi nói Hồ An bị chú sát, đây là sao? Cái chết Hương Hương và Hồ An có liên quan đến nhau phải không?"
Sở Đông Ly nói: "Trên cái khăn gấm tìm được trên người Hương Hương có hai cái sinh thần bát tự, một cái là của Hương Hương, một cái khác là của Hồ An."
Hồ Ngọc gật đầu, cũng bởi vì hai cái sinh thần bát tự này hắn mới có thể cảm thấy cái chết của Hương Hương và Hồ An có liên quan với nhau.
Đứng mãi cũng cảm thấy mệt mỏi, Sở Đông Ly tìm một nơi sạch sẽ ngồi xuống, nói: "Loại phương thức chú sát này gọi là cẩm thuật."
"Cẩm thuật?" Bọn người Hồ Ngọc chưa từng nghe qua, đều không nén nổi ngạc nhiên.
Sở Đông Ly nói: "Như các ngươi thấy đó, trên cái khăn gấm kia vẽ một người đàn ông treo cổ, ngoài ra còn có hai cái sinh thần bát tự có ngày và tháng giống nhau như đúc."
Mọi người gật đầu.
Sở Đông Ly nói: "Hương Hương thắt cổ tự sát, mà Hồ An kỳ thật cũng có thể nói là treo cổ, bị một sức mạnh vô hình treo cổ, đây chính là chú sát, hung thủ lợi dụng sinh thần bát tự của Hương Hương và Hồ An tương tự nhau, treo cổ Hương Hương, từ đó đạt tới mục đích giết chết Hồ An, cái khăn gấm kia thật ra là công cụ để làm chú thuật.
(* Cẩm: gấm)
Khổng Vũ không hiểu: "Nhất định phải dùng gấm mà không thể dùng vải vóc khác à, ví dụ như sợi đay chẳng hạn."
Sở Đông Ly nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-gia/292281/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.