"Rút lui!"
Lệnh vừa phát ra, toàn bộ đại quân ma tộc lập tức chuyển hướng, hoảng loạn tháo chạy khỏi chiến trường.
Tướng quân ma tộc, dù đau đớn nhưng vẫn cố gắng gượng dậy, nhanh chóng theo sau.
Hắn thề sẽ không bao giờ quên nhục nhã này.
Thiếu niên đứng lặng nhìn theo đoàn quân ma tộc đang rút chạy, ánh mắt vô cảm.
Hắn không đuổi theo, chỉ lặng lẽ quan sát, như thể mọi thứ đã nằm trong kế hoạch của mình từ trước.
Sau khi đại quân ma tộc hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, bóng dáng thiếu niên trên không trung bỗng dưng lảo đảo rồi giống như con diều đứt dây mà rơi xuống.
Đúng lúc này, một lam y thiếu nữ bay đến tiếp được thiếu niên rồi từ từ hạ xuống.
"Muội không sao chứ?"
Sờ thấy cảm giác ẩm ướt trên tay, nàng sửng sốt.
"Muội bị thương rồi."
"Ta không sao, chỉ là một vết thương nhỏ thôi."
Thiếu niên vừa dứt lời thì một đám người từ xa chạy tới.
Dẫn đầu đám người là mười lăm thiếu nữ, mỗi người đều mang theo vẻ đẹp tựa hoa đào, đôi mắt sắc bén ẩn sau lớp khăn che mặt mỏng manh.
Họ khoác trên mình những bộ y phục màu lam nhạt, vừa thanh tao vừa uyển chuyển, với những đường nét tinh tế như hòa mình với gió.
Tuy bề ngoài trông yểu điệu, nhưng từng động tác của họ lại vô cùng dứt khoát và mạnh mẽ, toát lên khí chất của những chiến binh tài ba, sẵn sàng đối đầu với bất cứ nguy hiểm nào.
Bọn họ đi tới vây quanh thiếu niên, ánh mắt lóe lên sự kính phục xen lẫn chút gì đó lấp lánh.
Đây là lần đầu tiên họ thấy thiếu niên ra tay nhưng thực sự, sức mạnh của thiếu niên đã khiến họ chấn động.
Việc đơn độc lấy sức của một mình đẩy lùi ma tộc đại quân, có thể thấy được thiếu niên mạnh mẽ đến mức nào.
"Cung chủ, người không sao chứ?"
Một thiếu nữ lên tiếng hỏi.
Bạch y thiếu niên lắc đầu ra hiệu về phía các nàng rằng mình vẫn ổn.
Ngay sau đó, một đám người khác từ xa cũng chạy đến.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.