Edit & Beta: La Quý Đường.
---------------------------------------------------------------------------------
Buổi tối 7 giờ,thành phố trong cơn ngủ say dần dần thức tỉnh.
Tiệm cà phê trang trí cổ điển ưu nhã, đèn tường tinh xảo kín đáo tản mát ra vầng sáng tối tăm.
Đồ trang trí pha lê bày biện ở trên giá gỗ uốn lượn, chiết xạ ra ánh sáng lấp lánh.
Từ ngoài nhìn vào, cửa hàng này thoạt nhìn cùng đô thị ban đêm không hợp nhau tựa như một bức tranh sơn dầu thời Trung cổ màu sắc loang lổ.
Phục vụ trầm mặc đứng ở sau quầy, trong tiệm an tĩnh liền thời gian cũng muốn đọng lại.
Chuông gió treo ở cửa vang lên thanh âm thanh thúy, thời gian đọng lại bị bừng tỉnh.
Người trong tiệm không hẹn mà cùng nâng mắt lên, hướng nơi phát ra thanh âm nhìn lại ——
Trong bóng đêm thâm trầm, một thanh niên thân hình cao dài tóc đen không nhanh không chậm đi đến, trong nháy mắt thấy rõ ràng dung mạo của cậu, mỗi người đều ngắn ngủi ngừng lại hô hấp.
Trên đời cư nhiên còn có người đẹp như vậy, quá mức mỹ mạo, thế nên làm cho nhóm phục vụ trống rỗng sinh ra một loại ảo giác.
Cậu không phải từ bên ngoài mà đến, mà là tự vực sâu hắc ám nhất buông xuống nhân gian.
Giống như hoa sen thanh cao cắm rễ trong nước bùn dơ bẩn, chỉ có nơi hắc ám nhất mới có thể dựng ra mỹ nhân mỹ lệ nhất.
Thanh niên tùy ý tìm vị trí ngồi xuống, phục vụ xưa nay bình tĩnh bỗng nhiên cảm giác được cảm xúc hoảng sợ, khẩn trương mà đi đến bên cạnh cậu: " Xin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-hoa-tuyet-dai/1388937/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.