Diệp Tống cười tủm tỉm nghiêng đầu nhìn hắn nói: "Ta nhớ rõ ngươi nói ta không có tư cách cùng ngươi nói điều kiện, vậy ngươi tới vì cái gì?"
"Điều kiện gì?" Tô Thần trực tiếp hào phóng nói.
Xem ra Ninh Vương trở về ngủ một đêm liền thay đổi chủ ý. Diệp Tống cũng không phải người không biết tốt xấu, người ta đã cho cái bậc thang nàng cũng nên xuống theo a.
"Vương gia đã dứt khoát hỏi điều kiện như vậy, nếu ta lại không đáp ứng thì không phải là người yêu nước rồi." Diệp Tống chắp tay ra sau lưng chầm chậm đi trêи hành lang, nói: "Công lao đối ngoại là của ngươi, nhưng công lao chính vẫn là của ta. Vương gia hẳn là biết trêи ngươi là ai đi?" Tô Thần nhấp môi, suy nghĩ xem rốt cuộc Diệp Tống định ra điều kiện gì, Diệp Tống lại nói: "Ngươi phải đáp ứng lần sau mang ta vào cung."
Ánh mắt Tô Thần có chút thâm thúy nhìn Diệp Tống, Diệp Tống nhướng mày, liếc xéo hắn, lại nói: "Ngươi không cần hoài nghi ta sẽ làm gì không tốt, việc này đối với ngươi không khó, lại không tổn thất gì. Nếu ngươi đáp ứng thì khi trở về mang khối Rubik kia về cho ta xem."
Dứt lời cũng không muốn ở lại nhìn tiếp Tô Thần cũng như nói nhiều thêm với hắn một câu, lập tức đi vào nhà. Sau một lúc lâu không thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh, Phái Thanh xuyên qua khe hở trêи cửa số lén nhìn ra bên ngoài, trong việc trống không, không khỏi nói: "Tiểu thư, Vương gia đã đi lâm triều."
"Không đi lâm triều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-hoan-trieu-vuong-gia-yeu-nghiet-xin-tranh-duong/1373643/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.