“Thế nào, bây giờ còn cảm thấy rất khó chịu sao?”
Sau khi thu lại chưởng liền thuận thế ôm nàng trong lòng, vẻ mặt Đỗ Kình lo lắng nhìn hai gò má tái nhợt của Kì Siếp Siếp, nhẹ giọng hỏi.
Đúng như hắn dự đoán, sau khi lên Tuyết Phong đỉnh, cho dù hắn giúp nàng mặc thêm nhiều quần áo, cho dù hắn bỏ hết quy định nam nữ thụ thụ bất thân, không lúc nào là không ôm nàng vào lòng, không có lúc nào là không chú ý sắc mặt và hô hấp của nàng, mà âm độc tiềm tàng trong cơ thể nàng, lúc lên Tuyết Phong đỉnh gặp từng đợt gió lạnh thấu xương lại càng phát tác bừa bãi, làm lòng hắn run sợ.
Mà vừa rồi, lại là một lần lòng hắn đau như bị ai cắt đứt ra.
Một mảng trời sáng sủa, không gió cũng không tuyết, xem ra sẽ có một ngày thời tiết tốt, nhưng hắn cũng không dám khinh thường, dù sao tiết trời có thể có biến đổi.
Lên núi năm ngày, Kì Siếp Siếp dường như chưa từng bước ra căn phòng săn bắn nhỏ, không phải nàng lười, mà là ý định bảo vệ của Đỗ Kình thật sự quá mạnh mẽ.
Vì để đề phòng khí hậu lạnh khiến cho âm độc trong cơ thể nàng phát tác, ngoại trừ việc hắn không cho phép nàng bước ra khỏi căn phòng săn bắn nhỏ một bước, thì củi lửa của bếp lò đặt trong phòng cũng liên tục cháy suốt mười hai giờ chưa từng tắt, cố gắng duy trì nhiệt độ trong phòng gần bằng nhiệt độ không khí mùa hè.
Liên tục vài ngày nàng cũng thực an phận, bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-hoang-tru/2662228/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.