Edit by Điệp Y Vi
Phượng Hoàng Viêm ngước mắt, nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai người một cái, nói, "Quần áo!"
Thanh Phong nghe vậy, nhanh chóng lấy ra một kiện trường bào màu tím đưa tới.
Ánh mắt lại không ngừng hướng khắp nơi, kỳ quái, quần áo của chủ nhân đâu?
"Sự tình làm tốt sao?" Thanh âm lạnh nhạt xa cách, lại phi thường hấp dẫn người!
"Đã làm tốt, chủ nhân, chúng ta hiện tại liền về Huyết Thành sao?" Một bên thanh âm cung kính hỏi.
"Tạm thời không cần." Phượng Hoàng Viêm hơi hơi nheo mắt, cười như không cười nói, "Hiện tại ở Long Lăng Quốc một đoạn thời gian."
Nữ nhân kia, hắn nhất định phải tìm được, khó có được một người có thể gợi cho hắn hứng thú, dám cởi hắn quần áo......
Thanh Phong cùng Thanh Mạt nhìn chủ nhân nhà mình cười, không biết vì sao, trực giác da đầu tê dại!
Không biết lại là gia hỏa nào xui xẻo......
"Chủ nhân, Thần tộc có người tìm kiếm tung tích của chủ nhân." Nói đến Thần tộc, Thanh Mạt cùng Thanh Phong trong mắt đều chợt lóe sát khí!
Phượng Hoàng Viêm không chút nào để ý đứng lên, " Cứ để cho bọn họ tìm, người kia không phải đã trở lại sao, Thần tộc về sau cũng không vội......"
"Rõ!"
Thanh Phong cùng Thanh Mạt lên tiếng, không nói thêm cái gì nữa.
Chủ nhân nếu đã không để ý bọn họ cũng liền không cần lo lắng!
Thần tộc, sớm hay muộn có một ngày phải vì những chuyện trước kia mà trả giá đại giới......
Lúc Mộc Già Lam trở lại Mộc phủ, Lả Lướt đã mơ mơ màng màng ngủ rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-nghich-thien-ha-chien-than-sat-thu-phi/2065375/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.