🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Do đang “Tằm” ăn Tiểu Phong, sau khi Hạ Mê vẽ số “8”, trong đầu cô xuất hiện thêm nhiều ký ức.

Những ký ức này rất đau đớn.

Tiểu Phong đã lớn lên trong phòng thí nghiệm từ khi sinh ra, cậu ta là “Dung” xuất hiện tự nhiên, là thể thí nghiệm quý giá của Tổ chức Bất Tử. Tổ chức Bất Tử không để cậu ta chết, nhưng quá trình thí nghiệm rất đau đớn.

Có thể nói, từ khi có ý thức, Tiểu Phong đã chịu đựng đau đớn trong bị động.

Con người khi quá đau khổ sẽ mất đi ý nghĩa của việc sống.

Có một thời gian cậu ta rất yếu ớt, mất đi ý chí sinh tồn, hoàn toàn không thể tiếp tục thí nghiệm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu ta sẽ không thể duy trì thân phận con người, bị “Đục” nuốt chửng hoàn toàn, trở thành thứ mà Tổ chức Bất Tử không thể kiểm soát.

Để ổn định Tiểu Phong, Tổ chức Bất Tử bắt đầu thử tiêm nhiễm “Tư tưởng” cho cậu ta.

Họ nói với Tiểu Phong, những đau đớn cậu ta phải chịu đựng đều là để trở thành “Chúa”, để thống trị thế giới này.

Nhiều lần tẩy não đã kích hoạt h.am m.uốn của Tiểu Phong, cậu ta kiên trì thí nghiệm để trở thành “Ong chúa”.

Cơ thể “Dung” có giới hạn về số lượng tiền đục hóa có thể chứa, như Liêu Thiên Hoa có thể chứa 300 đồng đục hóa đã là rất gian nan.

Nhưng điều này còn xa mới đủ để chứa “Ong chúa”.

Sau nhiều lần cải tạo thí nghiệm, Tiểu Phong đã hấp thụ nhiều “Đục” và “Thực” do Tổ chức Bất Tử nuôi dưỡng, dung lượng trong cơ thể không ngừng tăng lên, nhanh chóng vượt qua dung lượng 5000 đồng đục hóa.

Nhưng vẫn còn xa mới đủ, mà đây đã là giới hạn của Tiểu Phong rồi.

Tất cả mọi thí nghiệm đều không có hiệu quả, Tiểu Phong đã hai năm không mở rộng được dung lượng nữa.

Vì vậy, Tổ chức Bất Tử quyết định mạo hiểm để Tiểu Phong chứa “Ong chúa”.

Bởi vì Tiểu Phong mới hơn 12 tuổi, vẫn đang trong thời kỳ phát triển. Nếu cậu ta có thể chứa “Ong chúa” đang ngủ say, có lẽ có thể thích nghi với “Ong chúa”, mở rộng dung lượng theo sự phát triển của Ong chúa.

Hiện tại Tiểu Phong là ứng cử viên phù hợp nhất để trở thành “Ong chúa”, hơn nữa tuổi còn nhỏ, có không gian phát triển rất lớn, hy vọng cao nhất.

Vì vậy Tiểu Phong đã chấp nhận thí nghiệm, cũng đã đạt được thành công bước đầu.

Sau đó là cảnh tượng mà Hạ Mê đã thấy trước đó.

Tiểu Phong đã vất vả chịu đựng thí nghiệm hơn 10 năm, lại dễ dàng bị Hạ Mê cướp mất “Ong chúa”.

Cậu ta không chết vì mất “Ong chúa” nhưng cũng mất đi tư cách trở thành “Ong chúa”.

Điều khó hiểu nhất là mục đích mà cậu ta phấn đấu hơn 10 năm lại bị Hạ Mê cướp đi một cách dễ dàng như vậy, chuyện này khiến cả Tổ chức Bất Tử và Tiểu Phong không sao hiểu nổi.

Từ đó Tiểu Phong căm ghét Hạ Mê.

Hạ Mê đã khiến cả cuộc đời cậu ta trở thành trò cười.

Do Tổ chức Bất Tử không thể kiểm soát được Hạ Mê, họ cũng không từ bỏ Tiểu Phong, tiếp tục bồi dưỡng Tiểu Phong.

Sau quãng thời gian ngắn ngủi hợp nhất với “Ong chúa”, dung lượng của Tiểu Phong cũng tăng lên, có thể chứa năng lượng của 10 ngàn đồng đục hóa, sở hữu nhiều khả năng đặc biệt, một mình cậu ta chính là vũ khí di động.

Sau khi Tổ chức Bất Tử xác định mình hoàn toàn không thể kiểm soát Hạ Mê, bọn họ quyết định thu hồi “Ong chúa”.

Trong những năm đó, họ cũng có thêm nhiều nghiên cứu mới, từ đó xuất hiện “Đục” dòng Y và sự kiện Gương Bản Ngã Thật Sự.

Sau nhiều thất bại liên tiếp, họ mới phái át chủ bài là Tiểu Phong ra tay.

Mà Tiểu Phong cũng đã không thể kiềm chế được nữa.

Đối với Tiểu Phong, biện pháp lý tưởng nhất là phát sinh quan hệ với Hạ Mê.

Tổ chức Bất Tử phán đoán, “Ong chúa” bị Hạ Mê phong ấn quá lâu, chắc hẳn đang rất muốn thoát khỏi phong ấn của Hạ Mê, chỉ là chưa có cơ hội.

Khi Tiểu Phong phát sinh quan hệ với Hạ Mê, “Ong chúa” sẽ bị Tiểu Phong hấp dẫn, quay trở lại cơ thể Tiểu Phong.

Qua kiểm nghiệm của Tổ chức Bất Tử, tỷ lệ thành công của cách này rất cao.

Họ đã theo dõi Hạ Mê 4 năm nay, hiểu rõ tính cách của cô, cô chưa từng yêu đương, đời sống tình cảm là trang giấy trắng, lại rất thích trai đẹp, hẳn là khó có thể cưỡng lại lời đường mật của người đẹp trai.

Thêm vào đó, Tiểu Phong có khả năng biến hình, và còn có cảm ứng bí ẩn với “Ong chúa”, chỉ cần khoảng cách đủ gần là có thể cảm nhận được xu hướng tình cảm của Hạ Mê. Dù diện mạo thật của Tiểu Phong không thể quyến rũ được Hạ Mê thì Tiểu Phong cũng có thể biến thành dáng vẻ mà Hạ Mê thích, thông qua bản năng hấp dẫn giữa “Ong chúa” và cậu ta để đạt được mục đích.

Nhưng điều mà Tiểu Phong không ngờ tới là, Hạ Mê thực sự không bị lay chuyển, cô không thích em trai đẹp trai, chỉ cần nhìn phiếu lương là sẽ kiềm chế được kí.ch thí.ch sinh lý, xu hướng tình cảm mạnh nhất là hướng về chức vụ chứ không phải cụ thể một người nào.

Dường như cô không có tình yêu.

Tiểu Phong không muốn đối đầu trực diện với Hạ Mê, cậu ta cảm thấy cách này không thể rửa sạch nỗi nhục mà cậu ta phải chịu đựng.

Năm đó Hạ Mê đã cướp đi “Ong chúa” chỉ bằng một cái nhìn, còn cậu ta suốt những năm nay vẫn luôn nghĩ đến Hạ Mê, nhớ tới Hạ Mê, từ lâu đã không phân biệt được đó là tình cảm gì.

Những tình cảm này không phải chỉ cần chiến thắng Hạ Mê là có thể giải thoát được.

Tiểu Phong muốn chinh phục Hạ Mê.

Muốn Hạ Mê khuất phục trước sức quyến rũ của mình, muốn Hạ Mê trở thành tù nhân của mình, rồi cướp lại “Ong chúa”, để Hạ Mê cảm nhận sự tuyệt vọng.

Nhưng cậu ta không làm được.

Thông qua giao tiếp tinh thần, Hạ Mê đã đọc được sự không cam tâm của Tiểu Phong rất rõ ràng.

Chẳng trách trong kết thúc trò chơi lần đầu, Tiểu Phong lại chọn tự hủy vì sự ghê tởm của Hạ Mê.

Điều này chủ yếu là do, thứ nhất, lúc đó Tiểu Phong kiểm soát tổ, có lẽ cậu ta đã thoát thân như ve sầu thoát xác, bản thể không chết.

Thứ hai, Tiểu Phong thấy vẻ mặt ghê tởm của Hạ Mê, lại không hấp thụ được người đục hóa giả, xác định không thể có được “Ong chúa” trong tổ này, nên quyết tâm phá hủy thứ quan trọng nhất của Hạ Mê, để Hạ Mê cũng đau khổ và tuyệt vọng như cậu ta.

Thực tế, nếu thực sự đi theo kết thúc thứ nhất, Tiểu Phong đã làm được điều đó.

Hạ Mê hoàn toàn không quan tâm đến “Ong chúa”, nhưng cô quan tâm đến chức vụ và công lao của mình, Tiểu Phong đã phá hủy con đường thăng tiến của Hạ Mê, trong những ngày tương lai, e rằng Hạ Mê sẽ sống còn đau khổ hơn cả Tiểu Phong trong 4 năm này.

Có vẻ trong kết thúc đầu tiên của trò chơi, vì sự ghê tởm của Hạ Mê, Tiểu Phong đã thực sự cảm nhận được xu hướng tình cảm cụ thể của Hạ Mê, đã đưa ra lựa chọn rất chính xác.

May mắn là tất cả những điều này đều không xảy ra.

Thông qua ký ức của Tiểu Phong, Hạ Mê đã biết được nhiều điều.

Cô biết được nơi Tiểu Phong lớn lên từ nhỏ, đó là một hòn đảo hoang nằm gần Thái Lan, điều thú vị là, ở trên mặt biển hòn đảo đó chỉ lớn bằng tảng đá ngầm, mà ở dưới mặt nước mới là phần chính của đảo, phòng thí nghiệm cốt lõi của Tổ chức Bất Tử nằm bên trong đảo.

Do ở gần Thái Lan nhất nên sau khi chứa “Ong chúa”, Tiểu Phong mới chọn đến Thái Lan để ăn.

Hạ Mê còn biết được tên thật của Tiểu Phong, là “Dự án Ong chúa số 8”, cả cơ sở thí nghiệm đều gọi cậu ta là “Ong chúa số 8”, cũng có người gọi cậu ta là Tiểu Bát, nhưng sau khi mất đi “Ong chúa”, Tiểu Phong đã tự xưng là Tiểu Phong(*).

(*)Tiểu Phong (小蜂): còn có nghĩa là ong nhỏ.

Bởi vì “Ong chúa” thật sự đã có chủ, các thể thí nghiệm khác không thể mang tên “Ong chúa” nữa.

Tổ chức Bất Tử cũng từng cưỡng ép đặt tên một số thể thí nghiệm là “Ong chúa”, nhưng những thể thí nghiệm này nhanh chóng héo úa chết đi, dù Tổ chức Bất Tử không làm thí nghiệm, để chúng phát triển tự nhiên, chúng cũng sẽ chết.

Tiểu Phong nói với người của Tổ chức Bất Tử rằng, điều này là do các ứng cử viên “Ong chúa” sẽ giết chóc lẫn nhau, để quyết định ra “Ong chúa” thực sự.

Một khi có thể thí nghiệm mang danh hiệu “Ong chúa”, thì cũng có nghĩa là, cuộc chiến đã bắt đầu.

“Ong chúa” và các sản phẩm liên quan đến “Đục” khác có cảm ứng pheromone với nhau, dù cách xa đến đâu cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại đe dọa đến mình, tấn công kẻ thù từ xa, vì vậy các thể thí nghiệm mới dần dần chết đi.

Nếu sức mạnh của những thể thí nghiệm này vượt qua “Ong chúa”, thì người chết sẽ là “Ong chúa” và Hạ Mê.

Tiểu Phong hiểu rõ sức mạnh của mình không bằng “Ong chúa”, vì vậy không dám mang danh “Ong chúa” nữa.

Mà, khoảnh khắc cậu ta đổi tên cũng chứng tỏ cậu ta đã thua trong cuộc chiến này. Cậu ta tự nguyện thần phục “Ong chúa”, một khi Hạ Mê bước vào mạng lưới giao tiếp, chắc chắn ý thức của Tiểu Phong sẽ thấp hơn Hạ Mê.

Sau khi nhiều thể thí nghiệm liên tiếp chết đi, cuối cùng Tổ chức Bất Tử cũng thành thật, không còn thử đặt tên “Ong chúa” cho thể thí nghiệm nữa.

Thông qua Tiểu Phong, Hạ Mê còn biết được người đứng sau Tổ chức Bất Tử và mục đích của họ.

Đây là những điều mà người của Tổ chức Bất Tử nói với Tiểu Phong trước khi cậu ta quyết định chứa “Ong chúa”.

Người đứng sau Tổ chức Bất Tử chính là những tập đoàn tài phiệt kiểm soát quốc tế, họ nắm giữ tài sản hàng trăm nghìn tỷ, chi phối các quốc gia, họ có tất cả, chỉ thiếu sự bất tử.

Họ có thể kéo dài sinh mệnh thông qua một số phương pháp phi nhân tính, nhưng không thể vượt qua giới hạn của con người.

Để bất tử, họ đã vươn tay đến “Đục”.

Về lý thuyết, “Đục” chỉ cần liên tục hấp thụ năng lượng tình cảm của con người là có thể đạt được bất tử.

Họ muốn trở thành “Dung” ổn định, lợi dụng sức mạnh của “Dung” để mở rộng tổ, nuốt chửng sinh mệnh của người thường, là có thể bất tử.

Nhưng tính ngẫu nhiên của việc trở thành “Dung” quá cao, hoàn toàn không thể thực hiện hàng loạt, còn “Thực” thì quá không ổn định, rất dễ sụp đổ phân hủy, trở thành quái vật.

Lúc này, sự xuất hiện của “Ong chúa” khiến đôi mắt những người trong Tổ chức Bất Tử sáng lên.

“Ong chúa” không phải do họ tạo ra, mà là sự tồn tại tự nhiên.

Khi dân số thế giới đạt đến một số lượng nhất định, số lượng “Đục” cũng sẽ đạt đến một điểm ngưỡng, sau khi đạt đến ngưỡng này, trong quần thể “Đục” sẽ tự nhiên xuất hiện “Chúa”.

Nếu tất cả các quốc gia đều nỗ lực tiêu diệt “Đục” như Cục Xử lý Siêu nhiên, thì quy mô của “Đục” hoàn toàn không thể sinh ra “Chúa”.

Đáng tiếc lại có sự tồn tại như Tổ chức Bất Tử cố ý nuôi dưỡng “Đục”, ở một số quốc gia không phát triển, quốc gia lạc hậu, quốc gia có chiến tranh, lợi dụng sinh mệnh của người thường để nuôi dưỡng “Đục”, nghiên cứu “Đục”, kiên quyết nuôi lớn quy mô của “Đục”, khiến “Ong chúa” được sinh ra.

Tiểu Phong biết ý nghĩa tồn tại của mình.

Ý nghĩa của cậu ta là hợp nhất với “Ong chúa”, chi phối “Ong chúa”, lợi dụng sức mạnh của “Ong chúa” để hỗ trợ những nhân vật lớn đứng sau Tổ chức Bất Tử trở thành “Dung”, thực hiện sự bất tử của họ.

Như vậy, cậu ta cũng có thể tiến bước theo những nhân vật lớn kia trở thành nhân vật lớn, tồn tại mãi mãi.

Tiểu Phong có sức mạnh của “Ong chúa” sẽ phản kháng không?

Cậu ta sẽ không.

Bởi vì cho dù sức mạnh của “Ong chúa” có mạnh đến đâu cũng không thể chiến thắng được vũ khí hiện đại.

Dù “Ong chúa” có thể mở rộng tổ ra rất lớn, thậm chí có thể kiểm soát cả một quốc gia, nhưng những quốc gia khác nhau lại không giống nhau, một quốc gia có kích thước như Vatican với một quốc gia có hàng tỷ dân số và hàng triệu km vuông lãnh thổ không thuộc cùng một cấp độ.

Dù cậu ta là “Ong chúa”, cậu ta cũng không thể chiến thắng vũ khí hạt nhân, cũng không có khả năng kiểm soát kinh tế và quyền lực toàn cầu.

Mà chỉ cần sẵn sàng phục vụ những nhân vật lớn, cậu ta có thể sở hữu những điều này.

Từ nhỏ, Tiểu Phong đã bị Tổ chức Bất Tử tẩy não, tiêm nhiễm những suy nghĩ này, cậu ta không cảm thấy những suy nghĩ này có gì không tốt.

Cậu ta cho rằng mình có tham vọng to lớn như vậy, dù thế nào cũng có thể trở thành “Chúa”, cậu ta có đủ sức chịu đựng để trở thành “Chúa” đứng trên đỉnh thế giới.

Ai ngờ, cậu ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được, tại sao Hạ Mê, một cô gái bình thường lớn lên ở Trung Quốc, lại có thể cướp đi “Ong chúa” từ tay cậu ta?

“Tại sao!” Tiểu Phong trợn mắt nhìn Hạ Mê, thốt ra câu hỏi từ tận sâu trong tâm hồn.

Cậu ta ở vị trí thấp trong mạng lưới ý thức, cậu ta biết rõ Hạ Mê đã đọc được ký ức của cậu ta.

Đã như vậy, cậu ta cũng không có gì phải giấu giếm, cậu ta muốn hỏi cho rõ ràng.

Cậu ta không biết mình thua ở đâu.

Hạ Mê suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi rất muốn nói với cậu rằng, Trung Hoa có Vương khí, ‘Ong chúa’ muốn đến Trung Quốc, tình cờ gặp được tôi có vận may khá lớn, nên đi theo tôi, có phải câu trả lời này sẽ khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn một chút không?”

Nói như vậy, Tiểu Phong biết mình thua một quốc gia chứ không phải một người, trong lòng cậu ta thực sự sẽ dễ chịu hơn một chút.

Nhưng Hạ Mê không định chiều chuộng cậu ta, cô lại tiếp tục nói: “Đáng tiếc, tôi cảm thấy sự thật không phải như vậy. Sự thật là, tôi được văn minh Trung Hoa nuôi dưỡng, đã chiến thắng một người bị ma cà rồng tẩy não như cậu.

Chúng tôi là chủ nghĩa tập thể, cậu có hiểu điều này có nghĩa là gì không? Nghĩa là cá nhân sẽ hy sinh vì tập thể, nhưng tương tự, cũng có nghĩa là, tập thể sẽ trở thành sức mạnh của cá nhân.

Tôi cảm thấy tôi không có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ đến vậy, thứ thực sự áp chế ‘Ong chúa’ không phải một mình tôi, mà là nền văn minh quốc gia to lớn đứng sau tôi, đã chiến thắng cậu – người của chủ nghĩa cá nhân, chỉ biết lo cho bản thân.

Giữa tôi và cậu, chưa bao giờ là ai cố gắng hơn người đó thắng, mà là niềm tin của tôi cao hơn cậu rất nhiều.”

Hạ Mê cảm thấy, dù h.am m.uốn quyền lực của cô rất mạnh mẽ, nhưng đó không phải là nguyên nhân chính phong ấn “Ong chúa”.

Ngược lại, việc cô quá ham mê chức quyền, vượt xa người thường, có lẽ là do ảnh hưởng của bản năng chi phối từ “Ong chúa”.

Thứ thực sự phong ấn “Ong chúa” chính là văn minh.

Hạ Mê cô chỉ là người may mắn xuất hiện trước “Ong chúa” vào đúng thời điểm, nếu đổi thành Liêu Thiên Hoa, Thu Hải Lam, Mễ Hướng Nghiên, lão Tiêu, đội viên Đội Một Đội Hai hay bất kỳ ai xuất hiện trước mặt Tiểu Phong trong tình huống đó, đều sẽ cướp được “Ong chúa”.

Chính “Ong chúa” bị hấp dẫn bởi sức mạnh đoàn kết văn minh đứng sau Hạ Mê, muốn vào trong nước hấp thu thêm nhiều sức mạnh niềm tin thuần khiết hơn, đáng tiếc lại bị phong ấn chặt chẽ.

Hạ Mê lắc đầu nói: “Ban đầu tôi còn nghĩ, có lẽ cậu là một đứa trẻ đáng thương bị làm thí nghiệm từ nhỏ, dù sao cậu cũng chưa đến tuổi trưởng thành, có lẽ còn khả năng cải tạo tư tưởng. Nhưng sau khi thấy ký ức của cậu, tôi cảm thấy cậu không thể cứu vãn được nữa.”

Khi Tiểu Phong quyết định vì những tập đoàn tài phiệt mà cướp đoạt sinh mệnh của người khác, cậu ta đã không thể cứu vãn được nữa.

Hơn nữa, trước khi đến tìm Hạ Mê, dưới sự giúp đỡ của Tổ chức Bất Tử, Tiểu Phong đã chủ động ra tay hấp thu hàng chục ngàn đồng đục hóa, tự tay giết hại sinh mệnh của hàng nghìn người.

Hạ Mê không định nương tay với Tiểu Phong.

Vô số sợi tơ “Tằm” quấn lấy cơ thể Tiểu Phong, Tiểu Phong không cam chịu yếu thế, cũng thi triển sức mạnh của mình, cố gắng nuốt ngược lại Hạ Mê.

Trong cơ thể cậu ta còn gần 10 ngàn đồng đục hóa, năng lượng của Hạ Mê quá ít, chưa chắc sẽ thua Hạ Mê.

Chỉ cần có thể nuốt chửng Hạ Mê, cậu ta sẽ là “Chúa”.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.