Long Ngạo Thiên quả nhiên mang theo Thượng Quan Vũ Điệp đi ra ngoại thành, Lạc Tuyết kéo Ngọc nhi đi dạo ở trong hoa viên, hai người mang theo dụng cụ thêu để thêu gì đó, Lạc Tuyết cố gắng hết sức không để cho tâm tình của mình không bị ảnh hưởng bởi hai người đang di cưỡi ngựa đi dạo kia, nàng nhờ Ngọc nhi tìm giúp nàng một chiếc khăn lụa, Lạc Tuyết nhìn thấy màu sắc chiếc khăn không tồi, là màu lam nhạt, nàng suy nghĩ bây giờ nên thêu cái gì cho đẹp đây?
"Trắc vương phi, người thêu cho vương gia sao?" Ngọc nhi thăm dò hỏi. "Ừ, ta cũng không biết, trước kia ta chưa từng thêu, có lẽ thêu không được đẹp. Nếu khó nhìn quá, mà mang tặng vương gia, chắc là mất hết thể diện.” Lạc Tuyết buồn rầu nói.
"Trắc vương phi bàn tay khéo léo như thế, sao lại thêu không đẹp được?” Ngọc nhi khích lệ."Trước tiên cứ thêu xem như thế nào đã. Thêu hình gì thì tốt đây?" Lạc Tuyết khó khăn suy nghĩ.
"Nếu tặng cho vương gia, đương nhiên là thêu chim uyên ương rồi! Không phải là người ta thường nói chỉ ước làm uyên ương không làm tiên sao?" Ngọc nhi đắc ý đề xuất.
Lạc Tuyết mặt ửng đỏ, trách mắng: "Nha đầu này, em dám diễu cợt ta à? Ta không muốn thêu chim uyên ương, ta muốn thêu một đóa hồng mai nở kiêu hãnh trong bão tuyết.”
Chớp mắt một thoáng đã quá trưa, Lạc Tuyết ngoại trừ nghỉ ngơi một lát, còn lại thời gian ngồi ở trong hoa viên, tập trung tưởng tượng ra thực tế cảnh mà bản thân muốn thêu, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/1373336/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.