Liệt Diễm Sơn Trang và Nam Cung thế gia mặc dù đều ở phía ngoài thành Tề Châu, nhưng một nhà ở phía đông, một nhà lại ở phía tây. Lạc Tuyết và Phong Liệt Diễm cưỡi ngựa suốt đêm lên đường, nửa đêm, cuối cùng cũng đến nơi.
Bọn hạ nhân ra nghênh đón, đối với Phong Liệt Diễm lúc này trở về trang cũng không lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, vì chuyện như vậy đối với Phong Liệt Diễm đã là chuyện thường rồi, nhưng mà đối với việc Phong Liệt Diễm mang một người trở về lại cực kỳ tò mò, Lạc Tuyết biết bọn họ tò mò cái gì, liền mặt lạnh, nhìn về phía Phong Liệt Diễm.
Phong Liệt Diễm cảm thấy Lạc Tuyết không vui, nên phất tay ra lệnh toàn bộ mọi người lui ra, sau đó phân phó quản gia chuẩn bị một gian phòng cho Lạc Tuyết.
Lạc Tuyết từ lúc đi trên đường cho đến bây giờ, một câu nói cũng không nói, lúc này đối với sự nhiệt tình đãi khách của Phong Liệt Diễm, cũng không nói một chữ cảm ơn, bay thẳng đến phía sau trang viên, nhìn thấy quản gia đi phía trước mỗi lần đi được hai bước, lại quay đầu lại nhìn về Phong Liệt Diễm với vẻ mặt khó hiểu cùng biểu lộ cảm giác giận dữ, Phong Liệt Diễm nói nhỏ ám hiệu với ông ta "Hầu hạ cho tốt" , lại cười bản thân mình, hắn đây được tính là bê đá tự đập vào chân của mình không —— tự làm tự chịu?
Lạc Tuyết vừa mới vào phòng, thì sau đó co hai nha đầu trẻ tuổi cũng đi vào theo, "Ra mắt công tử, chúng ta là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/1373381/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.