Lạc Tuyết và Phong Liệt Diễm hộ tống Lê Minh Hiên về bên cạnh vợ chồng Lê Sinh Niên, thấy nhi tử, nữ nhi bình yên vô sự, Triển Nguyệt Dung kích động mỗi tay ôm một người không chịu buông ra, "Mẹ, là Minh Hiên không tốt, làm liên lụy tới tỷ tỷ!"
"Minh Hiên, đệ Trung Can Nghĩa Đảm, hoàng thượng còn tán thưởng nữa, tỷ tỷ cũng cảm thấy vẻ vang vì đệ! Làm thế nào lại nói là liên lụy được?" Lạc Tuyết cười yếu ớt nói.
"Được rồi, chỉ cần đều không có việc gì, là phụ thân an tâm! Hai người các con, đều là kiêu ngạo của cha!" Hốc mắt Lê Sinh Niên đã ươn ướt, thấy Phong Liệt Diễm ở đây, vội vàng nói.
"Liệt Diễm bái kiến Lê đại nhân, Lê phu nhân!" Phong Liệt Diễm khiêm nhường lễ phép nói.
"Phong thiếu chủ xin đứng lên, lão phu không dám nhận!" Lê Sinh Niên đỡ dậy, hôm nay danh vọng của Phong gia Thiếu chủ ở Đại Kim càng ngày càng tăng lên!
"Ha ha, hai người là cha mẹ của Lạc nhi, Liệt Diễm bái kiến các hai người là chuyện phải làm!" Phong Liệt Diễm mỉm cười nói.
"Cha, mẹ, Phong Đại Ca đương nhiên phải bái kiến các người rồi, nếu không tỷ tỷ sẽ mất hứng!" Thời gian này Lê Minh Hiên sống ở "Hồi hồn cốc", tất nhiên biết tất cả, thấy thế, liền trêu ghẹo nói.
Lạc Tuyết nghe vậy gắt giọng: "Minh Hiên đệ nói mò gì?"
"Đúng vậy, Hiên nhi lời này của con là có ý gì?" Triển Nguyệt Dung nổi hứng tò mò, mấy ngày nay, nàng đã từ trong miệng Lê Sinh Niên nghe nói về người danh chấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/474442/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.