Yến Băng Hàn bị Lạc Tuyết lạnh lùng hét lên, cũng tỉnh táo lại, nhưng hắn vẫn khống chế không được nội tâm của mình, giống như tự giễu lại giống như tức giận chất vấn: "Ngươi tại sao không phải nữ nhân? Không, ngươi tốt nhất không phải là nữ nhân, nếu không, ta sẽ rơi vào, mất đi dã tâm của ta, cho nên ngươi không thể là một nữ nhân."
Lạc Tuyết nhìn vẻ mặt Yến Băng Hàn gần như điên cuồng, lại nghe được lời nói kinh sợ của hắn, thân thể lùi lại mấy bước, "Ngươi...ngươi nói càn gì vậy? Điện hạ chưa uống đã say rồi sao?"
"Vân Hận Thiên, ngươi có biết hay không, ngươi giống như tiên tử trên trời không nhiễm vụi trần, lúc Nam lúc Nữ, làm nữ nhân mến mộ, khiến nam nhân không biết làm sao, ngươi nói, ngươi có tội hay không?" Yến Băng Hàn hai mắt đỏ ngầu, những câu ép hỏi, lòng của Lạc Tuyết từng chút từng chút trầm xuống, kết băng, "Ta là yêu nghiệt, đặc biệt nhiễu loạn nam nữ trên thế gian, ngươi đã hài lòng chưa?"
"Ha ha ha, đừng nói, diện mạo ngươi còn rất giống yêu nghiệt, mi tâm đỏ này của ngươi là bẩm sinh sao?" Yến Băng Hàn cười to sau đó ngược lại nghiên cứu dung mạo Lạc Tuyết từ trên xuống dưới, Lạc Tuyết đã bị chọc giận đến mức không thể tiếp tục tỉnh táo lại, tay phải run rẩy, bờ môi run run nói: "Liên quan gì tới ngươi! Điện hạ nhàn nhã quá rồi, Mau chóng về đất nước của người đi!"
Lạc Tuyết nói xong liền xoay người đi ra ngoài, ai ngờ Yên Băng Hàn lại chắn trước mặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-tan-phi-cam-tu-thien-ha/474476/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.